Ký ức tuổi 17 chương 16

Vũ Linh 664

Đi chơi tới trưa thì tôi với anh Nam về , anh ấy muốn ở lại ăn cơm nhưng tôi từ chối không mời khách và hẹn anh ấy hôm khác . Nam vui vẻ ra về , tôi vào phòng nằm ngủ một mạch tới chiều tồi luôn .. thế là hết ngày chủ nhật.

Buổi tối tôi vừa tắm xong thì mẹ tôi vào bà nhìn tôi chằm chằm

– Mẹ nhìn gì con thế ạ?

– Ngồi xuống đây mẹ dặn đây,

– Lại chuyện gì nữa ạ?

-Con chơi cùng cái Lan đừng có học theo cái tính ăn chơi của nó nhé,

– Sao mẹ lại nói vậy ạ,??

– Sáng nay mẹ gặp mẹ cái Lan ở chợ bà ấy nói là mấy hôm nay cái Lan đều sang nhà mình học và ngủ luôn ở nhà mình đó, vì muốn giữ thể diện cho bà ấy nên mẹ im lặng không nói gì . Chắc nó đi chơi qua đêm với thằng nào lại về nói dối là sang nhà mình học với con đấy,đúng là không biết xấu hổ.

– Có cả chuyện đó nữa hả mẹ?

– ừm.

Tôi lấy điện thoại định gọi cho con Lan nhưng lại thôi …giờ tôi gọi nó thì nó lại cҺửι tôi nhiều chuyện chứ nó không nghe tôi khuyên đâu.

…..

Bẵng đi hai tuần..tôi và Nam bắt đầu có tình cảm với nhau nhưng tôi và Nam yêu nhau trong sáng . Nam nói tôi còn đi học và tôi còn ít tuổi anh sẽ đợi tới khi tôi học xong..Nam luôn tôn trọng quyết định của tôi,

Còn Chan thì lại khác. Ngày nào anh ta cũng gọi Lan tới nhà . Lan tới dọn dẹp nhà cửa nấu cơm nấu nước rồi hầu hạ Chan. Dạo này Lan học hành sa sút lắm..học thêm Lan đều nghỉ .. Chan được thể cơm no bò cưỡi .. đã vậy Chan không hề tôn trọng Lan. Chan nói Lan nghỉ học là Lan phải nghỉ, Chan nói gì Lan cũng phải nghe theo.. Lan cứ yêu Chan một cách mù quáng không lối thoát..

Rồi cái Lan có thai..

Nó tới lớp học nhìn nó gầy rộc hẳn da dẻ xanh xao.. tôi thấy vậy mới hỏi

– Lan ơi,ốm à?

Nó lắc đầu

-Tao không sao

– Tao thấy mày gầy lắm Lan ạ, mày đi khám chưa?

Nó nhăn nhó

– Tao đã nói là không sao mà. Mày nói ít thôi.

– Ừm, tao biết rồi.

Chan đang nằm lướt điện thoại thì Lan tới

– Anh yêu, em mua ϮhịϮ nướng anh thích nè. Dậy ăn thôi ạ,

Chan bế Thốc Lan ℓêп gιườпg

– Anh không thích ăn ϮhịϮ nướng mà anh thích ăn ϮhịϮ em đấy.. có được không???

Lam liền nói

– Anh ơi nhẹ nhàng thôi…

Chan cau mày

– Sao thế?

Lan ôm cổ Chan khẽ nói

– Em có thai rồi, nên giờ anh nhẹ nhàng thôi không động thai đấy.

Chan trợn mắt nhìn Lan

– Em nói cái gì cơ???

– Chúng ta sắp có con rồi đấy. Anh bất ngờ chưa??

Chan sầm mặt lại

– Có thai ư, anh tưởng em uống tђยốς tгáภђ tђคเ chứ.

– Trước em uống vài lần nhưng em nổi mụn nhiều quá nên em không uống nữa anh ạ,

Chan ᵭ.ậ..℘ tay xuống bàn tức giận

– Sao anh nói em không nghe lời thế hả.. ai cho phép em có thai chứ..

– Ơ.. trước anh nói có thai thì cưới mà .,sao bây giờ anh lại nói thế ạ??

Chan tức giận nói

– Sao em không nghe lời anh hả, anh ghét nhất kiểu nói không nghe lời đó, anh chưa muốn cưới đâu, bỏ cái thai đi.

Lan sững sờ trước câu nói của Chan

– Sao anh lại nói thế , đứa bé vô Ϯộι mà sao lại bỏ nó chứ??

Chan cười nhạt

– Nếu em giữ lại đứa bé thì từ hôm nay em đừng đến tìm anh nữa, chúng ta chấm rứt từ đây.

Lan bật khóc nức nở nó ôm lấy Chan

– Anh ơi., anh đừng bỏ em.. em không thể sống thiếu anh được đâu.. Chan em yêu anh.

Chan lừ mắt nhìn Lan

– Thế giờ anh nói em có nghe không, giờ em bỏ cái thai đi rồi chúng ta lại vui vẻ hạnh phúc bên nhau , nếu em không bỏ thì chúng ta chia tay . Em chọn anh hay chọn chia tay???

Lan ngập ngừng

– Tất nhiên là em chọn anh..

– Thế thì tốt, ngoan thế thì anh mới yêu ..giờ thì mình vui vẻ tí đi.

Chan đẩy Lan nằm xuống rồi lột quần áo cô ra ném xuống đất .. Chan chưa bao giờ tôn trọng cô .. chỉ cần anh thích là cô phải chiều..ở bên Chan cô không được quyền ʇ⚡︎ự quyết định một việc gì cả.

….

Ngày hôm sau Lan tới nhà tìm tôi khiến tôi bất ngờ, tôi vội ra mở cửa

-Lan đấy à, mau vào nhà đi.

Nó vào trong nhà rồi khẽ hỏi

– Chiều mày rảnh không Hiền?

– Chiều tao rảnh, có chuyện gì à?

– Mày đi cùng tao được không, tao sợ đi một mình lắm…

– Đi đâu thế?

Nó ấp úng

– Mày biết phòng khám thai tư nhân nào không , ở đó họ nhận ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ phải không , mày dẫn tao đi nhé, tao muốn ℘.ɧ.áI.Շ.ɧ.λ.ɩ .

– Mày có thai ư?

-Ừm. Được 6 tuần rồi.

Tôi ngồi đơ người ra đó.. giờ tôi không biết phải nói thế nào với nó nữa, trước nói với nó rồi nhưng nó đâu có nghe tôi đâu, giờ phải ôm quả đắng như vậy.

[..]

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất