TÁC GIẢ: QUỲNH CHÂU
Chap cuối
Thời gian cứ thế lại trôi qua, mới đây mà đã tới tết rồi, Trang và Thắng cùng bọn đàn em đã về quê trước hết rồi. Còn Hoàng Hải năm nay cùng Thu Trà về Long An ăn tết với bố mẹ cô nên về sau.
Và ngày ấy cũng tới hôm nay cả hai sẽ về Long An, vì muốn ba mẹ bất ngờ nên Thu Trà không nói trước. Cho đến khi về tới nhà, cô cùng Hoàng Hải đi vào nhà không thấy ai, cho nên liền đi ra sau vườn thì thấy ba đang hái dừa cho mẹ làm mứt. Cô mỉm cười reo lên:
– Con về rồi đây ba mẹ ơi.
Ông Kiệt và ba Mai thấy Thu Trà và Hoàng Hải về thì mừng và bất ngờ lắm, hai người họ đi lại rửa tay rồi cùng nhau đi lên phía trước nhà ngồi. Ông Kiệt rót nước đưa cho Hoàng Hải rồi nói:
– Con đưa Thu Trà về rồi lên lại thành phố hả Hải .
– Dạ không, con ở đây ăn tết cùng ba mẹ luôn có được không ạ.
Vì Thu Trà đã gọi ba mẹ Hoàng Hải là ba mẹ cho nên Hoàng Hải cũng kêu lại luôn. Ông Kiệt nghe Hoàng Hải ở đây ăn tết thì vui lắm, vì ông sẽ có người đi câu cá cùng. Còn bà Mai sợ ba mẹ Hoàng Hải ở tгêภ thành phố buồn nên hỏi lại:
– Được chứ con, con đã hỏi ba mẹ con chưa mà ở đây ăn tết đấy, mẹ sợ ba mẹ con tгêภ đấy buồn.
– Dạ, con hỏi rồi ạ mẹ yên tâm nha.
Nói rồi Hoàng Hải lấy hai túi quà ba mẹ anh gửi để lên bàn rồi nói:
– Ba mẹ con có chút quà gửi cho ba mẹ ăn tết ạ.
– Con cho mẹ gửi lời cảm ơn ba mẹ con nha.
– Dạ, không có gì đâu mẹ.
Thu Trà ngồi nãy giờ không nghe ba mẹ hỏi mình mà chỉ hỏi mỗi Hoàng Hải nên liền nói:
– Bây giờ ba mẹ chỉ biết mỗi anh Hải thôi, chả nhớ đến con nữa rồi.
Bà Mai ᵭάпҺ yêu lên tay Thu Trà rồi mỉm cười trả lời:
– Ba mẹ lúc nào chẳng yêu con, thôi hai đứa vào trong rửa mặt mũi cho khoẻ rồi thay quần áo đi, mẹ bắt gà làm ϮhịϮ cho ăn nha.
– Dạ, mẹ để anh Hải bắt cho, kinh nghiệm anh ấy đầy mình mà.
– Thôi, hai đứa đi xa mới về, nghỉ ngơi đi để ba mẹ làm cho.
Sau đó ông Kiệt đi cùng bà Mai phụ, còn Hoàng Hải và Thu Trà lấy quần áo đi thay. Trong lúc ba mẹ làm gà thì Thu Trà cùng Hoàng Hải dọn dẹp nhà cửa bàn thờ của ông bà nội cho tươm tất. Ông Kiệt và bà Mai nhìn thấy thì hài lòng về chàng rể này lắm nên cứ cười mãi thôi.
Sau khi ăn uống xong thì mọi người định sẽ ngủ trưa, ông Kiệt không ngủ nên rủ Hoàng Hải đi câu cá. Hoàng Hải chưa câu cá ở quê bao giờ nên nghe vậy hăng hái lắm, anh cùng ông Kiệt ҳάch cuốc đi đào trùn rồi vác cần đi câu. Thu Trà và mẹ nhìn hai người họ mà chỉ biết cười, do mẹ không ngủ mà đi làm mứt dừa nên Thu Trà cũng đi theo xuống bếp phụ mẹ sên mứt cho nhanh. Tới chiều thì Hoàng Hải cùng ông Kiệt về tгêภ tay cầm một xâu cá khoe với Thu Trà rồi cười như một đứa trẻ.
Cứ vậy mấy ngày tết nhanh chóng lại trôi qua, hôm nay đã là mùng 6 rồi nên Thu Trà và Hoàng Hải phải lên thành phố làm việc lại. Trước khi đi, bà Mai gói ghém rất nhiều đồ đưa cho con gáι mang lên biếu mẹ chồng. Bà dặn dò cả hai đi xe cẩn thận, đến nơi gọi cho vợ chồng bà biết, Thu Trà dạ rồi leo lên xe. Chiếc xe từ từ lăn bánh, Thu Trà nhìn ba mẹt đưa tay vẫy mà buồn trong lòng. Hoàng Hải biết Thu Trà buồn nên nói:
– Em chờ anh mấy hôm nữa nhé, anh sẽ có một bất ngờ cho em.
– Bất ngờ gì cơ, em muốn biết luôn được không ?
– Không, phải chờ tới mấy hôm nữa, mà sáng nay em dậy sớm giờ ngủ tí đi khi nào về tới nơi thì anh gọi dậy.
– Dạ, nhớ gọi em dậy đấy, mà sang nhà ba mẹ để em đưa quà quê ba mẹ gửi trước nha.
– Ừ anh biết rồi mà.
Sau đó Thu Trà dựa đầu vào cửa kính xe ngủ, Hoàng Hải thì chuyên tâm lái xe. Cho tới khi gần về đến nhà, Hoàng Hải gọi Thu Trà dậy cột tóc cho gọn gàng lại. Bà Thảo cùng ông Mạnh ở nhà đang ăn, nghe tiếng còi xe là biết ngay Hoàng Hải về. Bà nói cô Bảy ra mở cửa, đúng thật là Hoàng Hải mà còn có thêm Thu Trà nữa. Bà chờ cả hai vào ghế ngồi rồi hỏi:
– Hai đứa mới lên đấy hả, có mệt lắm không..
Thu Trà cầm quà ba mẹ gửi lên đưa cho ba mẹ Hoàng Hải rồi nói:
– Con chào ba mẹ ạ. Con bình thường à, chỉ có anh Hải mệt thôi. Ba mẹ con có chút quà quê gửi lên cho ba mẹ ăn ạ.
– Mẹ cảm ơn nhé, mai mốt mẹ gặp được ông bà thông gia nhất định phải cảm ơn mới được.
Ông Mạnh ngồi chờ bà Thảo nói xong thì hỏi:
– Ông bà thông gia vẫn khoẻ chứ con.
– Dạ ba mẹ con khỏe hết ạ.
– Ừ, hai đứa định khi nào đi xem nhẫn, thử áo cưới rồi chụp hình vậy, chứ mẹ con xem ngày là 20 tháng giêng này là ngày tốt đó.
Hoàng Hải liền trả lời thay Thu Trà:
– Dạ tụi con định chờ mấy hôm nữa rồi đi ạ. Thôi tụi con xin phép về bên nhà kia đây, mai mốt con qua.
– Vậy cũng được, Thu Trà về nói ba mẹ nhé con. Hai đứa về nghỉ ngơi đi.
Thu Trà dạ rồi chào ba mẹ Hoàng Hải đi về, tгêภ xe cô nhận được tin nhắn của Trang nói mình đã lên rồi sao cô chưa lên nữa. Thu Trà nhắn lại là mình đang lên, sắp tới nhà rồi sau đó cất điện thoại.
Về đến nhà, Trang thấy Thu Trà thì mừng lắm, chạy ra chào Hoàng Hải rồi ôm chầm cô nói:
– Chờ mãi mày cũng lên, ở đây cùng nhau đã quen giờ xa có mấy hôm nhớ mày ghê.
– Thật không hay xạo đó bà.
– Thật chứ sao không, thôi cả hai vào nhà nghỉ ngơi đi, tao phụ nấu ăn rồi lát xuống ăn.
Thu Trà gật đầu rồi cùng Hoàng Hải đi vào nhà, ai nấy về phòng nhau. Thu Trà tắm cho mát rồi nằm xuống giường nghỉ ngơi còn Hoàng Hải thì gọi điện thoại cho ai đó. Anh vừa nghe điện thoại vừa gật gù rất hài lòng nói thêm vài câu nữa rồi anh cũng tắt máy lấy quần áo đi tắm.
Buổi tối sau khi ăn cơm xong, Thu Trà và Hoàng Hải ra trước nhà đi dạ còn Trang và Thắng thì đi hẹn hò. Ngồi xuống bậc thềm, Hoàng Hải nói:
– Ngày mai anh đưa em đi thử váy cưới và nhẫn cưới rồi chụp hình nha, có được không.
– Em sao cũng được hết, chỉ sợ anh bận công việc thôi.
– Vậy quyết định ngày mai chúng ta đi nhé.
– Dạ.
Cả hai nói thêm vài chuyện phiếm nữa thì Thu Trà buồn ngủ nên Hoàng Hải cùng Thu Trà lên phòng ngủ.
….
Sáng hôm sau, ăn sáng xong thì Hoàng Hải và Thu Trà đến trung tâm thương mại chọn nhẫn trước. Sau một hồi được nhân viên tư vấn thì Thu Trà cũng chọn được mẫu nhẫn hợp với cả hai. Chọn nhẫn xong thì cả hai lại đến tiệm áo cưới, cả hai xem rồi chọn mẫu xong thì Thu Trà nói:
– Hay là mình chụp ảnh luôn đi anh, để thời gian còn lại mình chuẩn bị cho việc khác.
– Chỉ cần em muốn là được hết.
Dứt lời, Hoàng Hải gọi chủ tiệm lại nói trang điểm cho Thu Trà giúp anh để họ chụp hình cưới luôn. Chủ tiệm liền gật đầu rồi bắt đầu trang điểm cho Thu Trà. Hơn 1 tiếng sau thì cũng xong, cả hai thay quần áo rồi bắt đầu chụp. Mấy cô bé nhân viên cứ khen cả hai đẹp đôi khiến Thu Trà rất ngại. Sau khi chụp xong thì tiệm hẹn sẽ gửi ảnh về tận nhà nên Hoàng Hải và Thu Trà ra về.
…
Phía bên nhà ba mẹ Hoàng Hải cũng tất bật lo chuẩn bị đám cưới cho con trai, ông Mạnh ngồi lên danh sách sẽ mời ai còn bà Thảo đi lo chuẩn bị mâm ngũ quả. Không khí trong nhà bỗng rộn ràng như mùa xuân đến vậy..
….
Buổi tối rảnh rỗi không biết làm gì Thu Trà liền qua phòng Trang tâm sự, cô nói:
– Ngày 20 này tao và anh Hải đám cưới rồi.
Trang nghe Thu Trà nói thì ngạc nhiên, mồm chữ o ngơ ngác hỏi lại:
– Vậy sáng nay hai người ra khỏi nhà sớm là vì việc này đúng không.
– Ừ, anh Hải đưa tao đi chọn nhẫn rồi chụp hình cưới luôn. Dù sao ba mẹ anh ấy cũng đã xuống nhà nói chuyện với ba mẹ tao là qua tết đám cưới rồi mà.
– Như vậy có gấp gáp quá không đó. Mà con Mỹ Linh kia dạo này không thấy tới quán nữa ha.
– Tao cũng không biết nữa, tao chỉ thấy ở bên Hoàng Hải có cảm giác an toàn, ấm áp mà anh ấy còn đối xử rất tốt với tao. Còn Mỹ Linh thì cô ta đi nơi khác sinh sống rồi.
– Đi cho đỡ thấy ghét, chứ nhìn nó rồi nghĩ đến cảnh mày bị đâm vì nó là tao chịu không được muốn táng vô bản mặt nó luôn.
– Thôi chuyện qua lâu rồi nói chi nữa. Nhớ hôm đó mày và Thắng làm phù dâu, phù rể cho tao đó.
– Nhất trí. Thôi về phòng ngủ đi mai đến ngày đi làm rồi đó.
– Ừ, tao về phòng đây. Cả ngày ở ngoài đường mệt mỏi hết cả người.
Nói rồi Thu Trà đứng dậy mở cửa phòng đi Trang ra rồi đi về phòng mình nghỉ ngơi…
….
Mấy ngày tiếp theo, căn nhà của ba mẹ Thu Trà ở lúc trước đã được xây dựng xong, Hoàng Hải muốn tạo bất ngờ cho Thu Trà nên anh gọi cho đàn em lái xe xuống quê đón ba mẹ Thu Trà lên đây trước rồi tối sẽ qua đón cô từ chỗ làm về đây. Cả buổi sáng, Hoàng Hải nghỉ việc ở công ty, anh cùng Thắng đến cửa hàng bán nội thất và cửa hàng điện lạnh mua đồ dùng về cho căn nhà. Vì cho đàn em đi từ sớm nên đến trưa thì ông Kiệt và bà Mai đã tới lên tới nơi.
Khi được đàn em Hoàng Hải dẫn đến một ngôi nhà mới xây rất đẹp và khang trang thì hai vợ chồng ông Kiệt đều bất ngờ. Chợt bà Mai nói với chồng:
– Đây là miếng đất nhà mình bán để ông trả nợ mà, sao bây giờ cậu thanh niên này lại đưa mình tới đây.
Lúc này đàn em Hoàng Hải mới nói:
– Dạ con chỉ làm theo lệnh thôi ạ, bây giờ con mời hai bác vào trong có người cần gặp ạ.
– Chúng tôi có quen ai ở căn nhà này đâu mà vào.
– Dạ hai bác cứ vào đi, sẽ có bất ngờ đấy ạ.
Ông Kiệt rất muốn biết là ai muốn gặp vợ chồng họ nên liền kéo tay bà Mai đi vào trong. Bước tới bậc thềm đầu tiên thì thấy một bóng người thanh niên quen thuộc đi ra, bà Mai vội gọi:
– Hoàng Hải.
Hoàng Hải nhìn thấy ba mẹ Thu Trà đã lên thì nhanh chóng đi ra mừng rỡ nói:
– Con chào ba mẹ ạ, ba mẹ đi đường xa có mệt không.
– Ba mẹ khoẻ, mà sao con lại ở đây. Khi nãy có cậu thanh niên kia nói bên trong có người muốn gặp ba mẹ, không lẽ con là hả.
Hoàng Hải mỉm cười mời ba mẹ Thu Trà vào trong nhà ngồi, đúng lúc đó Thắng đi mua đồ về đi vào. Nhìn ba mẹ chị dâu lên thì gật đầu chào, bà Mai nhìn cậu thanh niên này rất quen, hình như là người dắt vợ chồng ông Nhất đến mua nhà bà đây mà. Hoàng Hải thấy ba mẹ Thu Trà cứ nhìn quanh căn nhà thì nói:
– Dạ đúng ạ. Con có món quà nhỏ tặng ba mẹ là căn nhà này, mong ba mẹ nhận cho con vui nhé.
Ông Kiệt và bà Mai há hốc miệng, mãi 5 phút sau thì bà Mai mới nói được:
– Món quà lớn như vậy ba mẹ không nhận được đâu Hải. Có phải căn nhà này lúc trước con mua lại đúng không
Hoàng Hải nghe vậy thì đành nói thật:
– Khi gia đình rao bán nhà con đã nhờ người đứng tгêภ danh nghĩa mua lại dùm. Căn nhà này vẫn còn đứng tên của ba nên hai người nhận cho con vui nhé. Sau này con và Thu Trà sẽ thường xuyên qua thăm ba mẹ nhé, ba mẹ cứ xem đây là món quà mà con và Thu Trà tặng cho ba mẹ an hưởng tuổi già được không ạ.
– Con làm vậy ba mẹ ngại với ông bà thông gia lắm.
– Dạ không sao mà, ba mẹ nhận là con vui à. Bây giờ con dẫn ba mẹ đi thăm quan nha.
Nói xong thì Hoàng Hải nắm tay ông Kiệt dắt đi, bà Mai cũng háo hức nên cũng đi cùng, căn nhà thật sự rất đẹp ông bà nhìn thích lắm nên cứ nhìn mãi.
…
Buổi tối Hoàng Hải đi đến quán đón Thu Trà về căn nhà mới, Thu Trà thấy đường vô nhà cũ của mình thì hỏi:
– Sao anh đưa em vào đây làm gì nhà bán rồi mà.
– Thì em cứ vào đi rồi sẽ biết nha.
Tới nơi, trước mắt Thu Trà là một căn nhà rất đẹp khiến cô ngơ ngác luôn. Hoàng Hải mở cửa nắm tay Thu Trà đi vào trong. Lúc này ông Kiệt và bà Mai đang xem tivi thấy con gáι về thì mừng lắm, còn Thu Trà thì bất ngờ không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cho tới khi bà Mai nói hết mọi chuyện cho cô nghe thì cô mới biết, hoá ra tất cả đều do Hoàng Hải làm cả. Cả nhà cùng nhau trò chuyện một lát thì Hoàng Hải xin phép đưa Thu Trà về bên kia rồi mai sẽ cho người chuyển đồ của cô về lại đây.
Về đến nhà, Thu Trà kéo Hoàng Hải lại chiếc ghế đá ngồi nói:
– Cảm ơn anh rất nhiều, em không nghĩ là anh ở phía sau làm cho em nhiều việc như vậy. Anh còn giấu em chuyện gì nữa không đó.
– Có một chuyện anh giấu em nữa đó là cái hôm em bị con vợ của thằng Minh Phong đến quấy rối, anh đã cho người tới gara tẩn cho nó một trận để xả giận cho em đấy. Anh sợ em buồn nên không dám nói, nên anh giấu mãi tới bây giờ.
– Em cũng đã đoán ra được kết quả như vậy nhưng không dám nói thôi, anh ta đáng bị như vậy mà. Anh tốt với em như vậy, em thật lòng không biết lấy gì để trả cho anh đây.
Hoàng Hải nhéo nhẹ má Thu Trà mỉm cười trả lời:
– Sao lại không biết lấy gì để trả cho anh, em có đó.
– Em làm gì có gì đâu. Anh lại trêu em rồi đấy.
– Em có con người của em, có tình yêu của em dành anh, đối với anh đó là món quà rất lớn rồi. Còn nếu em thấy áy náy quá thì…
– Thì sao anh?
– Thì…
Hoàng Hải nói đến đó thì dừng lại nhìn vào mắt Thu Trà đầy yêu thương rồi nói :
-Thì em đồng ý lấy anh là hết mọi áy náy rồi đó. Anh yêu em nên muốn làm những điều tốt đẹp nhất cho em, với giờ chúng ta cũng sắp cưới rồi nên ba mẹ em cũng là ba mẹ anh nên anh muốn phụng dưỡng ba mẹ thôi mà.
Thu Trà mỉm cười nhìn Hoàng Hải rồi gật đầu. Trong lòng cảm thấy thật sự hạnh phúc, cuối cùng cô đã có người đàn ông của đời mình. Người luôn cho cô cảm giác bình yên, an toàn và luôn quan tâm yêu thương cô và gia đình cô hết mực. Người đàn ông vì cô mà thay đổi, vì cô mà làm bao nhiêu chuyện để cho cô không bị thiệt thòi và buồn. Từ khi chấp nhận lấy anh cô đã ʇ⚡︎ự hứa với lòng sau này dù có ra sao, cô cũng sẽ ở mãi bên anh không chia xa.
…..
Mười ngày sau, cuối cùng hôm nay cũng đã đến ngày cưới của cô và Hoàng Hải. Hôn lễ của cả hai được tổ chức ở một nhà hàng rất sang trọng, cô và Hoàng Hải nhận được rất nhiều lời chúc phúc của mọi người và được quan khách khen cô dâu chú rể đúng là trai tài gáι sắc rất đẹp đôi. Nhìn ba mẹ hai bên ai cũng vui mừng hết khiến Thu Trà cũng vui trong lòng. Sau màn làm lễ, trao quà và nhẫn cưới xong cô vào trong thay váy cưới khác để ra chào bàn. Chào hết tất cả khách xong thì Hoàng Hải cũng đã bắt đầu ngà ngà say nên Thu Trà rủ Hoàng Hải ra tung hoa cưới xem ai may mắn nhận được. Mọi người hào hứng đứng phía sau cô, họ hô to 1… 2… 3… thì cô bắt đầu tung. Trong đầu Thu Trà nghĩ Thắng hoặc Trang sẽ bắt được hoa cưới nhưng không ngờ anh Nam lại là người bắt được. Cô quay người lại nhìn Nam mỉm cười nói:
– Em chúc anh mau tìm được một người phù hợp với mình nhé.
– Anh cảm ơn, anh cũng chúc em hạnh phúc, hôm nay em xinh lắm.
Thu Trà nhìn ánh mắt của Nam biết có lẽ anh rất buồn nên cô chỉ mỉm cười gật đầu cảm ơn rồi đi lại phía Hoàng Hải.
Sau khi tan tiệc thì cô vào trong thay quần áo rồi cùng Hoàng Hải về nhà cho anh nghỉ ngơi.
….
Trang và Thắng muốn để không gian riêng tư cho vợ chồng Thu Trà nên sau khi ăn cơm tối xong là cả hai đã đi ra ngoài mất. Hoàng Hải đưa mắt nhìn Thu Trà hỏi:
– Vợ có mệt không, anh đưa vợ lên phòng nghỉ ngơi nha.
– Để em dọn bàn ăn này xong rồi lên, anh lên trước đi.
– Thôi để cô giúp việc làm, chúng ta lên phòng thôi.
Thu Trà chưa kịp nói thì Hoàng Hải đã đi lại chỗ cô ngồi, cúi người xuống bế cô rồi đi lên phòng. Mở cửa phòng ra, bên trong là ánh sáng dìu dịu vàng nhạt của vài ngọn nến đang cháy, Hoàng Hải bế Thu Trà lại giường rồi thả Thu Trà xuống. Dưới ánh nến lung linh huyền ảo thì nhìn hai má Thu Trà ửng hồng càng làm Hoàng Hải thêm mê đắm, thêm mùi hương thơm nhàn nhạt rất dễ chịu từ người cô toả ra làm cho Hoàng Hải không kìm chế được mà cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng kia.
Cô thẹn thùng muốn đẩy Hoàng Hải ra nhưng lại bị anh ghì chặt và hôn mãnh liệt hơn làm cho cô cũng bị cuốn theo nụ hôn của anh mà đáp trả lại. Nhận được sự đáp trả của cô càng khiến Hoàng Hải ミƙ.í.ℭ.ɦ ζ.ɦ.í.ℭ.ɦ hơn đến khi thấy hơi thở của cô trở nên khó nhọc anh khẽ rời môi di chuyển xuống cổ rồi xuống xương quai xanh và tay anh lúc này đã không còn yên vị ôm cô nữa mà đã di chuyển đến ngọn núi nhấp nhô của cô mà xoa nắn, lúc này cô thấy trong người cảm giác nóng bừng và khao khát. Anh như cảm nhận được sự thay đổi của ς.-ơ τ.ɧ.ể cô và lúc này ς.-ơ τ.ɧ.ể anh cũng vậy, anh nhẹ nhàng cởi quần áo của cô và anh ra. Như cảm nhận được sự trống trải tгêภ ς.-ơ τ.ɧ.ể mình cô theo quán tính lấy tay che đồi núi của mình thì Hoàng Hải đã ngả người cô xuống giường. Cô lúc này khá là hồi hộp, lần đầu tiên cô ҟҺỏα ϮҺâп trước một người đàn ông và cũng lần đầu tiên cô thấy ς.-ơ τ.ɧ.ể của anh trước mắt mình càng làm cô thêm ngượng ngùng xấu hổ, mặt cô lúc này không còn ửng hồng nữa mà đã trở nên ửng đỏ rồi.
Hoàng Hải thấy cô như vậy thì khẽ cười, anh gỡ bàn tay cô đang che ra mà hôn lên nơi đó, cái lưỡi của anh nhẹ nhàng đưa đẩy mút mát đỉnh đồi khiến cô không kiềm được mà ưỡn người lên, tay anh lúc này trượt dài xuống chỗ thầm kín khi vừa chạm vào nơi đó thì cô giật mình cầm tay anh lại mà nói:
– Anh… em cảm thấy hơi sợ….
Anh nhìn cô bằng ánh mắt nhu tình rồi nói:
– Em đừng sợ, anh sẽ nhẹ nhàng thôi. Em thả lỏng người ra, anh làm từ từ thôi khi nào anh thật sự muốn thì anh mới làm.
Thu Trà nghe Hoàng Hải nói vậy thì gật đầu. Cô nghĩ giờ cô và anh đã là vợ chồng nên chuyện này sớm hay muộn cũng xảy ra thôi nghe theo lời Hoàng Hải nói cô thả lỏng người ra.
Hoàng Hải thấy cô thả lỏng người ra thì tiếp tục làm đến khi nơi đó ẩm ướt trơn trượt thì anh cho cậu nhỏ của mình từ từ tiến vào hang động đến khi thấy có một vật cản thì anh nhấp mạnh một cái thì cô kêu lên:
– Em đau quá anh ơi.
– Ngoan, anh thương chỉ một chút nữa em sẽ hết đau ngay thôi.
Nói rồi Hoàng Hải cúi xuống hôn cô, nụ hôn làm cô mụ mị như quên đi đau đớn, sau một hồi cậu nhỏ của Hoàng Hải đưa đẩy thì cảm giác đau lúc nãy cũng mất đi thay vào đó là những k-ɧ.o.-á-ı .©.ả.ʍ. làm cô khẽ phát ra tiếng “ưm… a” càng như vậy lại càng làm cho anh ham muốn hơi thở của anh lúc này gấp gáp hơn nhưng không vì thế mà anh vồn vã, anh vẫn từ từ nhịp nhàng đưa đẩy. Đến khi cô ôm chặt anh thì anh mới nhanh chóng bứt phá về đích, khi có một chất lỏng ấm tuôn ra thì anh ngừng lại cô cũng khẽ гêภ lên. Sau đó anh nhẹ nhàng rút cậu nhỏ ra rồi nằm xuống rồi hỏi cô:
– Anh có làm em sợ không?
Thu Trà ngượng ngùng lắc đầu. Anh biết cô đang xấu hổ thì nói nhỏ vào tai cô :
-Thu Trà hôm nay chúng ta là vợ chồng rồi, anh đã là của em và em đã là của anh rồi. Bây giờ hàng ngày khi thức dậy anh được nhìn thấy em ngay rồi. Anh yêu em “vợ của anh”.
Còn Thu Trà cũng cảm thấy hạnh phúc khi trao cho anh thứ quý giá của người con gáι cho anh, cảm nhận được sự nâng niu, trân trọng mà anh dành cho cô mắt khẽ rưng rưng cô nói
-Em cũng yêu anh “chồng của em”.
Khi lời cô vừa dứt thì anh ôm trọn cô vào người. Một lúc sau thì ôm cô vào phòng tắm vệ sinh mặc quần áo lại cho cô. Sau đó cả hai ℓêп gιườпg nằm, Thu Trà nằm trong lòng Hoàng Hải nói:
– Cảm ơn ông trời kiếp này đã cho em gặp được một người chồng tuyệt vời như anh, để em có thêm niềm tin vào tình yêu thêm lần nữa. Cảm ơn anh vì lúc nào cũng yêu thương em, luôn nghĩ đến cảm xúc của em không để em phải buồn tủi nữa. Em mãi yêu anh, chồng của em.
– Anh sẽ cũng mãi mãi yêu một mình em, cả cuộc đời này trong lòng anh chỉ có một cô gáι mang tên Thu Trà thôi. Cảm ơn kiếp này đã cho chúng ta gặp nhau, trải qua bao khó khăn mới yêu nhau và bây giờ đã trở thành vợ chồng. Đến bây giờ anh vẫn chưa tin đây là sự thật nữa.
Hoàng Hải nói xong thì cúi xuống nhìn Thu Trà mỉm cười với ánh mắt hạnh phúc. Ngoài trời cơn mưa đã bắt đầu nhỏ hạt tí tách tгêภ mái nhà, còn bên trong căn phòng vẫn lung linh ánh nến có hai người đang ôm nhau ngủ thật bình yên.
…
3 năm sau.
Thắng và Trang cũng đã kết hôn sau 2 năm tìm hiểu. Hôm nay cả hai đưa con gáι Thảo Dung được vài tháng tuổi đến nhà của Hoàng Hải chơi. Trang và Thu Trà vào bếp làm vài món để mọi người cùng nhau dùng bữa, hai người đàn ông thì có nhiệm vụ trông con. Thu Trà lúc này mới nói :
– Bé Thảo Dung càng lớn càng giống mày nhỉ, chả bù cho tao đẻ thuê, mang nặng 9 tháng 10 ngày mà con không nét gì giống tao cả.
Trang cười cười nói :
– Chắc do gen anh Hoàng Hải mạnh, mà vậy ảnh mới cưng mày nhiều.
– Có cưng gì đâu mày, toàn ăn hϊếp tao thôi đó.
– Tao nghe anh Thắng nói muốn rủ anh Hoàng Hải đi cafe hay gì đó là anh ấy lại bảo để anh hỏi vợ anh, vợ anh cho đi anh mới dám đi, tao ngưỡng mộ mày lắm, ai như anh Thắng nhà tao.
Thu Trà nghe xong thì cười, đúng là chồng cô đi đâu làm gì cũng nói cho cô biết, cho phép đi thì mới đi, nhưng mà có cái tật cô nói hoài không bỏ được đó là con trai thì thích ngủ với mẹ nên tối cô sẽ dỗ và ôm con ngủ, vậy mà lúc làm việc xong về phòng là Hoàng Hải không nói không rằng bế con ra rồi nói :
– Vợ của ba con không được giành.
Thế là con cô bị cho ra ngoài nằm, còn chồng thì như không có gì, cười vui vẻ tình bơ.
– Ngủ đi vợ.
– Nhưng anh để con vậy con giật mình không có em sẽ khóc đó.
– Không sao, có ba nó giỗ rồi, tập cho quen chứ không bám mẹ suốt em lại mệt. Mà anh cũng không muốn vợ mình bị người khác ςư-ớ.ק mất dù đó có là con trai anh.
Thu Trà không biết nói gì trước sự chiếm hữu bá đạo đó của chồng, cuối cùng thì cô chỉ đành để con trai nằm ngoài, tưởng chồng sẽ lo cho con ai ngờ ôm cô ngủ ngon lành. Cô nhìn Trang nói tiếp :
– Đừng thấy vậy mà ham, nhiều cái ngang ngược mà tao không làm gì được đó.
– Tại mày nói vậy chứ ai không biết anh Hoàng Hải yêu và chiều mày như thế nào.
– Thì Thắng cũng yêu mày, chiều mày còn gì nữa.
-Ừ, thì cũng có chiều thật, tao thấy mình may mắn khi có được tổ ấm như giờ lắm.
– Phụ nữ mình chỉ cần được chồng thương, con cái ngoan ngoãn như thế là hạnh phúc rồi mày à.
Lúc này tгêภ mặt của hai người là nụ cười rạng rỡ, minh chứng cho cuộc sống hôn nhân viên mãn.
Bên ngoài phòng khách thì hai người đàn ông vừa trông con vừa nói chuyện với nhau. Bé Hoàng Nhật con của Hoàng Hải dường như rất mến Thảo Dung, cậu bé cứ ngồi kế bên mà đưa tay nựng cái má tròn phúng phính của cô bé. Hoàng Hải thấy vậy thì kêu.
– Hoàng Nhật coi chừng đau em nha con
Cậu bé lém lỉnh mỉm cười đáp lại :
– Con thương em nên không làm đau em đau đâu ạ.
Thắng đưa tay xoa đầu của Hoàng Nhật.
– Thương em vậy nữa lớn lên con phải bảo vệ em nha.
– Dạ, con sẽ không để ai ăn hϊếp em đâu.
Hoàng Hải nhìn con trai cười, lúc này anh mới nói vui :
– Hay anh em mình kết sui đi.
Thắng không chần chừ mà đồng ý ngay.
– Được đó anh, nữa lớn mình cho hai đứa nhỏ lấy nhau. Hai gia đình lại càng thêm thân hơn.
Sau cùng cả hai đều nhất trí lời hứa hôn cho hai đứa nhỏ. Bên trong Thu Trà và Trang cũng đã làm đồ ăn xong, chiều mát nên đem dọn ra trước vườn cho mát, mà ăn đồ nướng nên củng thích hợp hơn. Thu Trà thì lấy đồ ăn cho con, Hoàng Hải bên cạnh thì lo nướng, Thắng bên này cũng lấy đồ ăn cho Trang. Hai người đàn ông nhìn nhau cười.
– Anh em mình giống nhau quá.
Thu Trà lườm Hoàng Hải nói :
– Anh nói vậy là sao hả?
Trang cũng lên tiếng :
– Ý anh bảo chị em chúng tôi sung sướиɠ để hai người phục vụ đó hả ?
– Anh đâu có nói, ý anh là nói hai anh em anh giống nhau là thương vợ chiều vợ đó.
Thắng nói xong thì Hoàng Hải cũng theo người anh em :
– Đúng đó, phụ nữ bọn em toàn nghĩ xấu cho đàn ông các anh.
Thu Trà nhìn anh nói :
– Nếu các anh tốt thì chả gì phải sợ bọn em nói xấu.Phụ nữ chúng em thiệt thòi hy sinh để mà đẻ con cho các anh nên yêu chiều phục vụ vợ là đương nhiên.
– Thì anh có nói gì đâu, yêu vợ nhất.
Hoàng Hải hôn lên trán Thu Trà một cái, Trang thấy vậy thì nói :
– Đó anh thấy anh Hoàng Hải chưa ?
Thắng liền hôn má Trang một cái rồi hỏi :
– Được chưa vợ yêu.
Trang mỉm cười hạnh phúc gật đầu.
Hoàng Hải và Thu Trà nhìn hai người như vậy cũng cười, thật ra ai cũng biết tình cảm của đối phương dành cho mình, cũng như hiểu rõ họ thế nào, những lời nói chủ yếu để làm cho bữa cơm thêm phần vui vẻ mà thôi. Buổi chiều thật sự bình yên, theo đó hòa cùng tiếng cười của trẻ con như khắc họa lên bức tranh gương mẫu cho một gia đình hạnh phúc.