Kiếp này ta yêu nhau – Chương 50

Vũ Linh 425

Thấy người kia đang nói lại ngừng Mỹ Linh sốt ruột hỏi:

– Anh muốn gì? Tôi sẽ làm theo, anh nói nhanh nhanh chứ cứ kiểu ngập ngừng vậy làm tôi đau tιм lắm.

– Cô em cũng biết đau tιм cơ đấy. Anh đây thấy người như cô em đâu dễ gì bị đau đâu. Cô em sẵn sàng thuê để g. iết người mà sao lại yếu bóng vía thế.

Mỹ Linh nghe thế thì hoảng sợ nói:

– Tôi… tôi…

– Thôi không nhùng nhằng nữa, anh đây nói thẳng cho cô em biết “nếu cô em không muốn anh đây tung ¢ℓιρ thì đừng có mà giở trò hại người nữa” và cũng đừng để cái mồm của cô em đi chơi xa. Chỉ cần cô em có 1 hành động hay lời nói nào điêu toa thì anh đảm bảo cái ¢ℓιρ của cô em không chỉ phát tán ở đất nước Việt Nam này đâu.

– Nhưng…

– Cô em không có quyền có ý kiến. Anh đây sẽ luôn dõi theo từng hành động của cô em nên cô em đừng có dùng mưu mô thủ đoạn để thoát và hại người.

– Anh nghĩ anh là ai mà hù dọa được tôi hả. Anh có gan anh tung ¢ℓιρ lên cho tôi. Mỹ Linh hét lên.

– Được, đấy là do cô em chọn đấy nhé, cứ chờ xem cô em được nổi tiếng thế nào nhé. Anh đây nói được làm được cô em đừng có mà thách anh.

Mỹ Linh nghe đến đây thì biết lúc nãy mình lỡ dại rồi, cô ta lại dùng giọng ngọt ngào để nói:

– Xin lỗi anh, lúc nãy em bị mất hết lý trí nên mới lỡ dại nói những lời đó, anh bỏ qua cho em nhé. Em biết em sai rồi.

– Lúc nãy cô em mạnh miệng lắm mà sao giờ lại như con rùa rụt cổ vậy.

– Em lúc đó mất khôn nên mới lỡ mồm nói vậy. Anh đại lượng tha cho em. Em sẽ nghe theo những gì anh nói. Anh cắn rơm cắn cỏ mong anh tha cho em.

– Anh đây cũng không phải là người không có trái tιм nên sẽ cho cô em một cơ hội nữa. Cô em còn không biết điều nữa thì liệu chừng đấy.

– Dạ, dạ em biết, em biết. Em đội ơn anh.

– Cô em nhớ đấy chỉ một lần này anh đây tha cho thôi không có lần sau nữa đâu.

– Em cảm ơn anh.

– Cô em làm mất thời gian của anh quá đấy. Giờ thì cô em nhớ những gì anh nói đấy. Anh không có sự nhẫn nại lần 2 nữa đâu.

Mỹ Linh định trả lời thì người kia đã ngắt máy. Cô ta ngồi thẫn thờ mãi cho đến lúc nghe tiếng mẹ cô ta gọi mới giật mình tỉnh.
…….
Hai tháng sau.

Từ sau khi bị người đàn ông kia gọi, Mỹ Linh ngày nào cũng say sỉn hết. Cô ta muốn chìm đắm trong men say để quên đi nỗi sợ về cái ¢ℓιρ kia. Cô ta sau đó cũng suy nghĩ về người đã gọi điện và gửi ¢ℓιρ, giọng nói người này rất lạ không phải là đồng bọn của tên mà cô ta đã thuê. Cô ta không biết vì sao mà người gọi cho cô ta lại có ¢ℓιρ. Suy đi nghĩ lại cô ta cũng chỉ đoán là người đó chắc chắn thân quen với tên cho cô thuê hoặc là đại ca của bọn cô ta đã thuê nên mới có được ¢ℓιρ đó. Nhưng rồi cô ta chợt nghĩ đến một sự trùng hợp khiến cho cô ta phải thảng thốt đó là “Hoàng Hải bảo buổi tối sẽ tặng cho cô ta một món quà” và đúng buổi tối hôm đó thì người đàn ông kia gọi cho cô ta.

Dù đã tìm đủ mọi cách để loại bỏ suy nghĩ đấy mà cô ta không tài nào nghĩ khác được. Khi nghĩ như vậy thì cô ta cảm thấy thất vọng vô cùng. Cô ta giờ đây đã mất tất cả “công việc, người đàn ông cô ta yêu và cả sự trinh trắng của cô ta”. Là cô ta đã sai thật sao, mỗi khi tỉnh là cô ta lại nghĩ đến nên lúc nào người cô ta cũng trong tình trạng say xỉn. Ba cô ta cũng biết việc vì sao cô ta bị đuổi việc thì ngày nào cũng mắng cҺửι chì chiết mẹ cô ta không biết dạy con, nuông chiều nó quá để bây giờ như vậy. Còn bà Vy thấy Mỹ Linh như vậy thì xót lắm, nhưng khuyên mãi không được đâm ra bà cũng chán.

Hôm nay cũng thế, trong lúc bà Vy đang nấu món canh chua cá lóc thì Mỹ Linh về, lần này có vẻ tỉnh táo hơn nên bà Vy đi lại kéo tay Mỹ Linh vô bếp rồi nói:

– Con đừng như vậy nữa được không Mỹ Linh, con định hủy hoại cuộc đời mình luôn đúng không. Ngày nào ba con cũng mắng cҺửι mẹ hết, mẹ nghe mà đau hết cả đầu rồi đây.

Nói xong bà Vy ngồi xuống ghế thở dài còn Mỹ Linh thì cũng ngồi xuống ghế, tiện tay bóc quả cam ăn rồi trả lời lại:

– Mẹ kệ con đi, cuộc đời con bây giờ còn gì nữa đâu mà hủy với hoại.

– Hay mẹ nói ba cho con sang nước ngoài ở nhé, qua đấy biết đây con sẽ tìm được người tốt hơn Hoàng Hải.

– Con không đi đâu hết, con phải ở đây để xem Hoàng Hải và con nhỏ đó hạnh phúc được bao lâu.

– Buông bỏ đi con, con làm vậy chỉ khổ bản thân mình thôi, nghe mẹ nha.

Đang nói thì bỗng Mỹ Linh đứng dậy chạy đi, bà Vy ngơ ngác nhìn theo mà trong lòng lo lắng vô cùng, bà thấy biểu hiện của Mỹ Linh thì lo sợ nhưng bà gạt đi nghĩ. Bà đi lại nồi canh đang sôi vặn nhỏ bếp lại rồi đợi Mỹ Linh ra.

Một lúc sau Mỹ Linh đi ra nhưng chưa được mấy bước thì đã quay lại nhà vệ sinh. Bà Vy chạy theo vào đó thì thấy Mỹ Linh đang nôn bà liền vỗ lưng cho Mỹ Linh, sau một hồi thì Mỹ Linh cũng nôn xong. Bà dìu con ra ngoài thì Mỹ Linh nói:

– Mẹ nấu cá gì mà tanh quá vậy, làm con mắc ói luôn đây nè.

Bà Vy nghe Mỹ Linh hỏi thì trả lời:

– Mẹ nấu món canh chua cá lóc con thích ăn đấy thay.

Khi nói xong câu đó bà chợt khựng lại như không tin vào suy nghĩ của mình bà quay qua hỏi Mỹ Linh:

– Mỹ Linh, mấy tháng nay mẹ không thấy bà dì ghé thăm con. Mà giờ con lại nói mùi cá tanh làm con khó chịu buồn nôn, triệu chứng đó y như lúc mẹ có thai. Con nói thật cho mẹ biết đi có phải con đã có quαп Һệ với ai đến mức có thai phải không.

Nghe đến hai từ có thai, Mỹ Linh run rẩy trong đầu lại hiện lên hình ảnh ở căn nhà hoang. Rồi nhớ đến kỳ kinh nguyệt của mình 2 tháng nay chưa thấy rồi có khi nào có thai thật không. Vội bỏ qua những suy nghĩ đó, cô ta lắc đầu xua tay nói:

– Không có đâu, chắc con uống ɾượu nhiều nên người mới mệt khó chịu vậy thôi. Với có khả năng do uống ɾượu nhiều con lại không ăn nên đau dạ dày thôi mà. Để mai con đi khám xem.

– Biểu hiện của con rất giống người có thai, bây giờ đi khám cùng mẹ luôn chứ không chờ ngày mai nữa.

– Con đã nói con bị đau dạ dày rồi mà, mai con đi khám, mẹ lo nấu cho xong đi, con lên phòng đây.

Mỹ Linh nói xong liền đi lên phòng ngay còn bà Vy lo lắng, Mỹ Linh 2 tháng nay đi uống ɾượu suốt ngày đêm có khi say lắc lư không đi về nổi, quán ɾượu phải gọi cho bà đến đón. Có hôm điện thoại hết pin bà không gọi được không biết con ở đâu mà tìm nhưng bà không dám nói với chồng vì sợ ông lại nặng lời với Mỹ Linh. Bà vì thương con mà không nỡ, nhưng biểu hiện hôm nay của Mỹ Linh làm bà lo lắng, theo kinh nghiệm của mình bà thấy Mỹ Linh giống như có thai. Lỡ như Mỹ Linh có thai thật thì mặt mũi gia đình này lại thêm ทɦụ☪ rồi ảnh hưởng tới công ty ông Hoà nữa. Bà lắc đầu thở dài rồi quay vào bếp nấu cho xong.
….

Cũng trong thời gian đó, Thu Trà vẫn ở căn nhà quận 5 cùng Hoàng Hải vì phòng trọ cũ họ đã ᵭ.ậ..℘ để xây lại mất rồi. Mối quαп Һệ của Thu Trà và ba mẹ Hoàng Hải thời gian này cũng rất tốt và tình cảm của cả hai ngày một sâu đậm hơn. Và đặc biệt là ba mẹ Hoàng Hải cũng đã xuống nhà Thu Trà xin phép cho cả hai qua lại rồi ra giêng cho cưới nhau. Khi ấy, ông Kiệt bà Mai sợ gia đình nhà mình nghèo rồi về đấy con gáι bị xem thường nên lăn tăn trong lòng nhưng vì câu nói của Hoàng Hải mà họ yên tâm hơn. Thu Trà còn nhớ, hôm đó Hoàng Hải nói với ba mẹ cô rằng “Con biết hai bác có mỗi Thu Trà là con nên rất lo lắng cho cô ấy, con yêu con người của Thu Trà không quan tâm đến giàu nghèo và ba mẹ con cũng vậy nên hai bác có thể giao em Trà cho con được không ạ. Con xin hứa với hai bác, cả đời này con chỉ có một mình Thu Trà là vợ, con sẽ yêu thương, chăm sóc cô ấy đến khi nào con không còn sức nữa thì thôi. Con cũng sẽ dành hết tất cả những gì tốt đẹp nhất cho cô ấy và những đứa con của chúng con sau này ạ. Con mong hai bác hay tin tưởng con ạ.”

Quả thật Hoàng Hải đã giữ lời hứa vì thời gian cô ở đây, lúc nào anh cũng quan tâm, chăm sóc cô chu đáo, không để cô thiếu thốn gì cả.

Còn Trang và Thắng thì cuối cùng cả hai cũng trở thành người yêu của nhau. Hôm nay là sinh nhật của mẹ Hoàng Hải nên Thu Trà xin nghỉ, cô dậy sớm phụ cô giúp việc nấu đồ ăn sáng rồi chờ mọi người xuống ăn. Một lát sau thì mọi người cũng xuống hết rồi cùng ăn, đến khi ăn xong thì Thu Trà nói:

– Trang lát đi làm nói anh Nam cho tao nghỉ hôm nay nha, qua tao có nói rồi nhưng sợ anh ấy quên.

– Tao biết rồi, thôi để tao dọn dẹp phụ rồi đi làm.

Thu Trà xua tay nói :

– Mày đi đi, để đấy tao với cô giúp việc làm cho. Thắng đưa Trang đi làm đi kìa .

Thắng ngồi nghe Thu Trà nói vậy thì nói

– Trang bảo không cần em đưa đi chị dâu ạ, chứ em cũng muốn lắm.

– Cứ ôm cô ấy bỏ lên xe ʇ⚡︎ự khắc sẽ chịu thôi, anh dạy bao nhiêu kinh nghiệm cho mà không sử dụng vậy hả.

Hoàng Hải vừa nói xong thì ai cũng bật cười, Trang đứng dậy lên phòng lấy balo rồi đi làm. Khi nhà chỉ còn Hoàng Hải và Thu Trà thì Hoàng Hải nói:

– Hôm nay là sinh nhật mẹ nên em nghỉ làm hả.

– Chứ sao nữa, hôm trước bác ấy có gọi nói với em mà.

– Chà chà… coi bộ đang rất được lòng mẹ rồi đấy, kiểu này sớm muộn gì anh cũng ra rìa quá.

Thu Trà biết Hoàng Hải trêu chọc mình nên cô cũng nói lại:

– Chứ còn gì nữa. Mà em định đặt cho bác cái bánh kem và mua thêm bộ quần áo nữa được không anh.

– Được chứ, thôi em lên thay quần áo đi anh đưa em đi đặt bánh lựa quần áo nhé.

– Dạ.

Sau đó Thu Trà lên phòng thay quần áo rồi cùng Hoàng Hải đi đặt bánh. Đặt bánh xong, cả hai đi tới trung tâm thương mại, Thu Trà lựa mãi cũng được một bộ đồ ưng ý, mua xong thì cả hai đi về nhà.

Đến chiều tối thì Hoàng Hải đưa Thu Trà đi lấy bánh rồi về nhà ba mẹ luôn. Bà Thảo thấy Thu Trà thì mừng lắm, đi ra dắt tay cô vô nhà còn Hoàng Hải thì đem đồ vào. Vào bên trong, Thu Trà cầm túi đồ Hoàng Hải đưa rồi nói:

– Con chúc bác sinh nhật vui vẻ, lúc nào cũng khỏe mạnh, mãi xinh đẹp ạ. Con có món quà nhỏ tặng bác, mong bác nhận cho con vui ạ.

Bà Thảo mỉm cười nhận món quà của Thu Trà, bà cầm tay cô rồi nói:

– Con tới chơi là bác vui rồi, quà cáp làm gì cho tốn kém ra. Mà sau này gọi mẹ đi đừng gọi bác nữa nghe không.

– Mẹ nói đúng đấy, trước sau gì em cũng là vợ anh mà, nên chạy đâu cho thoát. Gọi mẹ bây giờ cho quen dần nha.

Hoàng Hải nói xong Thu Trà mỉm cười, nhìn vào bếp thấy cô Bảy đang làm đồ ăn, Thu Trà nói:

– Dạ mẹ ạ. Con xin phép vào bên trong phụ cô Bảy một lát nhé.

– Thôi con cứ ngồi đây chơi đi, để mẹ vào trong phụ được rồi.

– Nhưng hôm nay mẹ là nhân vật chính mà, mẹ ngồi đây đi, con làm cho ạ.

Bà Thảo thấy Thu Trà có lòng như vậy nên đành gật đầu để cô đi vào trong phụ. Một lát sau thì tất cả cũng đã xong, Thu Trà dọn lên bàn. Đúng lúc đó thì ông Mạnh cũng về, ông thấy Thu Trà đảm đang như vậy thì rất vui, ông chào Thu Trà rồi lên phòng tắm xong xuống. Sau khi đầy đủ mọi người, thì Hoàng Hải để bánh kem lên đốt nến cho mẹ thổi, xong xuôi thì cả nhà bắt đầu ăn uống rất vui vẻ. Thu Trà còn phụ cô Bảy dọn dẹp sạch sẽ rồi mới chịu cùng Hoàng Hải đi về.
….
Ngày hôm sau, Mỹ Linh dậy sớm, cô ta nhanh chóng đi tới Ьệпh viện để khám vì cả đêm cô ta nôn ói không ngừng. Bà Vy thấy Mỹ Linh ra ngoài thì cũng đi theo xem thế nào. Khi tới Ьệпh viện, Mỹ Linh bốc số rồi ngồi chờ tới lúc họ gọi tên, trong lúc chờ thì Mỹ Linh lấy điện thoại ra bấm. Còn bà Vy thì cũng đã tới nơi, bà đi theo Mỹ Linh đến khoa phụ sản. Sợ bị Mỹ Linh phát hiện nên bà đeo khẩu trang và trùm nón áo khoác lên, đi về hàng ghế phía sau ngồi.

Ngỗi mãi cũng được gọi tên, Mỹ Linh đi vào khám thì kết quả là cô ta đã có thai, cái thai đã được 7 tuần rồi. Bác sĩ khuyên cô ta về ăn uống tẩm bổ và dặn một số thứ không được ăn. Mỹ Linh cảm ơn bác sĩ rồi cầm tờ giấy kết quả siêu âm đi ra với vẻ hoang mang.

Bà Vy thấy Mỹ Linh đi ra thì nhanh chóng đi cổng sau của Ьệпh viện bắt taxi về nhà trước. 30 phút sau thì Mỹ Linh cũng về, cô ta thấy mẹ đang ngồi uống nước trà thì đưa tờ giấy kết quả siêu âm rồi ngồi xuống, chần chừ một lúc thì cô ta cũng nói:

– Mẹ. Đúng là con có thai rồi, đã được 7 tuần.

Bà Vy khi ở Ьệпh viện nhìn nét mặt của Mỹ Linh cũng lờ mờ đoán ra, nhưng khi cầm tờ giấy tгêภ tay, bà không khỏi ngạc nhiên và ngỡ ngàng. Con gáι bà chưa chồng, mà giờ lại mang thai, bà biết phải làm sao đây. Trong lúc bà Vy chưa kịp nói thì Mỹ Linh nói tiếp:

– Con đã có quyết định rồi, con sẽ giữ lại đứa bé, dù cho nó có là con của ai đi nữa. Nhà mình giàu, dư sức nuôi nấng một đứa trẻ mà đúng không mẹ.

– Mau phá nó ngay đi cho mẹ, ba con mà biết ông ấy sẽ tống mẹ con mình ra ngoài đường bây giờ, ba con rất trọng sĩ diện con không biết hả. Nghe mẹ, bây giờ nó còn nhỏ, con bỏ đi rồi làm lại cuộc đời được không. Mẹ chỉ có một mình con, mà con như vậy làm sao mẹ sống nổi.

– Ba trọng sĩ diện thì con sẽ đi ra nước ngoài ở, mãi mãi không về đây nữa nên mẹ yên tâm đi. Đứa bé dù sao cũng là con của con nên con không nỡ bỏ. Có lẽ đây là cái giá con phải trả cho sự ngu dốt của mình. Con sẽ tranh thủ đi làm thủ tục để chờ bay, còn bây giờ con lên phòng nghỉ ngơi đây. Chào mẹ.

Bà Vy xưa nay hiểu tính Mỹ Linh nên khi nghe con gáι nói vậy bà chỉ biết thở dài. Mỹ Linh thấy mẹ không nói nữa thì đứng dậy đi lên phòng, vừa đi cô ta vừa xoa cái bụng nhỏ thì thầm nói “Mẹ con mình cùng đi xa nhé, đi đến nơi không ai biết chúng ta là ai sinh sống con nhé “.

Nói là làm ngay, Mỹ Linh tranh thủ đi làm thủ tục và một tuần sau đó thì bay. Trước lúc ra sân bay, bà Vy ôm Mỹ Linh khóc nức nở. Còn ông Hoà vẫn chưa biết chuyện Mỹ Linh có thai nên ông chỉ nghĩ Mỹ Linh đi qua đấy làm việc rồi sẽ về thôi nên ông dặn dò con gáι vài câu.

Mỹ Linh cũng tâm sự với Nam về việc mình có thai và sẽ đi nước ngoài sinh sống nên hôm nay Nam cũng ra sân bay tiễn Mỹ Linh rồi nói:

– Sang đấy nhớ giữ gìn sức khỏe, cố gắng ăn uống nhé. Có chuyện gì buồn thì cứ gọi về tâm sự với anh nhé. Sau tất cả mọi chuyện xảy ra, anh nghĩ em sẽ trưởng thành và biết suy nghĩ thấu đáo hơn nha. Cố gắng làm lại cuộc đời nha em gáι của anh.

Mỹ Linh nghe Nam nói thì rơi nước mắt, cô ta cũng muốn gửi lời xin lỗi đến Hoàng Hải và Thu Trà nhưng bây giờ có lẽ không kịp nữa rồi đành nhờ Nam thôi. Đưa tay quệt nước mắt đi, Mỹ Linh nói :

– Anh gửi lời xin lỗi và chúc phúc của em đến với Hoàng Hải và Thu Trà nhé, xin lỗi vì tính bướng bỉnh và suy nghĩ bồng bột của em khiến họ xém chút nữa thì không thành rồi. Còn anh cũng mau tìm một người phụ nữ ở bên chăm sóc cho anh đi nhé.

– Anh nhất định sẽ nói những lời này với bọn họ thay em, yên tâm nhé.

– Dạ, thôi tới giờ em phải lên máy bay rồi, em đi nhé

Rồi Mỹ Linh quay qua ôm ba mẹ lần cuối xong kéo vali đi vào trong. Đến khi máy bay cất cάпh, Nam nhìn lên mỉm cười vẫy tay tạm biệt Mỹ Linh rồi về lại quán.

Về tới nơi, Nam gọi Thu Trà vào phòng làm việc nói chuyện của Mỹ Linh. Khi nghe xong, Thu Trà nói:

– Cô ấy đã nhận ra sai lầm của mình và biết hối cải là tốt rồi. Em chấp nhận lời xin lỗi và chúc phúc của Mỹ Linh. Hy vọng sang đấy những điều tốt đẹp sẽ đến với cô ấy.

– Ừ, cảm ơn em.

– Nếu không có gì nữa thì em về quầy làm việc tiếp đây nhé.

– Ừ, em đi đi.

Thu Trà gật đầu rồi đi, Nam nhìn theo bóng dáng Thu Trà mà buồn buồn, không biết đến khi nào anh mới quên được tình cảm của mình dành cho cô đây.

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất