Kiếp này ta yêu nhau – Chương 38

Vũ Linh 307

Bà Thảo đang đi dạo xung quanh vườn thì nghe tiếng chuông cửa, bà nghĩ Hoàng Hải đi công tác về nên liền đi nhanh ra mở cổng. Nào ngờ khi mở cổng ra, thấy người đứng trước cổng lại là một cô gáι, bà liền lên tiếng:

– Cô gáι, cô đến đây tìm ai vậy?

Mỹ Linh đứng quay mặt ra phía trước nên không biết bà Thảo đã ra, cho tới khi bà nói thì cô ta mới quay lại mỉm cười nói:

– Con chào bác Thảo, con là Mỹ Linh đây. Bác không nhận ra con hả.

– Ủa, Mỹ Linh hả con. Dạo này xinh gáι quá bác nhận không ra luôn rồi. Sao lâu quá mới đến thăm bác vậy,

– Dạ. Con cũng vậy thôi bác chứ có xinh đẹp hơn đâu, bác khen thế làm con tưởng thật đấy ạ.

– Thôi con vào nhà ngồi chơi với bác đi.

– Dạ.

Sau đó bà Thảo đóng cổng lại rồi cùng Mỹ Linh vào nhà. Vào tới nhà, Mỹ Linh để bó hoa với giỏ trái cây tгêภ bàn rồi ngồi xuống cạnh bà Thảo mà nói:

– Con có bó hoa với giỏ trái cây gửi tặng bác, gần đây ở công ty bận quá nên con không tới đây thăm bác được, bác đừng buồn con nhé.

Bà Thảo ᵭάпҺ yêu lên tay Mỹ Linh, rót ly nước đưa cho Mỹ Linh rồi trả lời:

– Có gì đâu mà buồn con, bác nghe mẹ con nói thời gian này con cũng nhiều việc đi gặp khách hàng suốt, mẹ con còn bảo không nói được chuyện với con nữa kìa nên bác không trách gì con đâu. Mà lát nữa con ở đây ăn cơm cùng bác nha, bác trai đi ăn cùng hội bạn thân rồi, Hoàng Hải thì đi công tác, bác ăn có một mình buồn lắm.

– Dạ, mà anh Hải đi công tác lúc nào vậy bác, hôm qua con vẫn còn gặp anh vậy mà sáng nay đi làm con lại nghe mọi người nói anh đi công tác.

– Nó đi tối qua đó con, dự án ngoài Hà Nội không biết có vấn đề gì mà đêm hôm nó phải đi luôn, cũng chưa thấy nó gọi điện về cho bác nên không biết mọi chuyện ổn chưa.

– Bác yên tâm đi, anh Hải là người rất giỏi nên anh sẽ giải quyết được thôi ạ.

– Ừ, bác cũng mong vậy. Con ngồi chơi chờ bác tí, bác vào nấu món giò heo hầm tђยốς bắc xong rồi chúng ta ăn cơm.

– Dạ, bác cho con vào trong với có gì con phụ bác chứ ngồi đây một mình con cũng buồn bác ạ.

Bà Thảo nghe vậy chợt nhớ lại cái lần Mỹ Linh tới đây ăn cơm dành phần rửa chén mà làm bể hết mấy cái nên bà xua tay nói:

– Không cần đâu, bác đang hầm sắp xong rồi.

– Vậy con gọt trái cây để tí nữa ăn tráng miệng nhé.

Bà Thảo gật đầu rồi đi vào bếp còn Mỹ Linh thì rửa trái cây rồi gọt bỏ vào dĩa. Tầm 30 phút sau thì món giò heo hầm tђยốς bắc cũng xong, bà Thảo múc ra tô còn cô Bảy thì dọn cơm, Mỹ Linh cũng phụ bê chén đũa ra. Vì hôm nay chỉ có Bà và Mỹ Linh nên bà Thảo nói cô Bảy ăn cùng cho vui. Ngồi vào bàn ăn, Mỹ Linh gắp thức ăn cho bà Thảo rồi nói:

– Con mời cả nhà ăn cơm ạ.

Bà Thảo mỉm cười rồi bắt đầu ăn, sau khi ăn xong cô Bảy dọn dẹp rửa chén còn bà Thảo thì kéo Mỹ Linh ra ghế sofa ngồi nói chuyện. Mỹ Linh ăn miếng cam rồi làm vẻ mặt nghiêm trọng nói:

– Có chuyện này con không biết có nên nói với bác không nữa, nhưng mà không nói thì trong lòng con cảm thấy áy náy, với con sợ sau này có gì bác trách con sao biết mà không nói cho bác nghe.

Bà Thảo thấy vẻ mặt Mỹ Linh nghiêm trọng nên liền hỏi:

– Có chuyện gì mà bác thấy đang vui mà con nhắc tới thì mặt nghiêm trọng quá vậy. Mà con thấy áy náy vậy chẳng lẽ việc mà con muốn nói đến liên quan đến Hoàng Hải nhà bác.

– Ôi bác tài thật, đúng là chuyện mà con muốn nói có liên quan đến anh Hải mà đúng hơn là liên quan đến người yêu của anh Hải bác ạ.

– Chuyện gì vậy con mau mau nói cho bác nghe, con bé đó lại vòi gì Hoàng Hải nhà bác sao.

– Dạ, cô ta vòi gì anh Hải nữa hay không con cũng không rõ ạ. Nhưng chuyện con muốn nói cho bác nghe lại ᵭάпҺ giá được con người cô ta đó bác. Mà chuyện này là chứng kiến tận mắt luôn bác ạ. Khi đó con đã hết sức ngỡ ngành còn tưởng mình nhìn nhầm á bác.

– Con đã chứng kiến chuyện gì của con bé đó mà sao con lại gặp con bé đó vậy

– Dạ. Hôm đó con đi gặp khách hàng bác ạ mà vô tình sao cô ta lại cũng ở quán đó nên con chứng kiến ạ. Khi đó cô ta đang bị ᵭάпҺ ghen đó bác. Và vợ của cái người mà cô ta cặp đang mang thai bụng to vượt mặt nữa chứ. Con không nghĩ cô ta lại tệ đến mức đó luôn á bác.

Như sợ bà Thảo không tin, Mỹ Linh lấy điện thoại ra mở lên đoạn video đưa cho bà Thảo xem rồi nói:

– Đấy, bác xem đi con thấy họ đăng tгêภ ๓.ạ.ภ .ﻮ xã hội nhiều lắm nên con lưu lại cho bác xem vì sợ con nói bác không tin.

Bà Thảo xem đoạn video xong thì ngỡ ngàng, không nghĩ người yêu của con mình lại như vậy, đã quen con trai bà moi tiền chưa đủ hay sao mà còn đi ςư-ớ.ק chồng người khác, thật không chấp nhận được mà. Bà uống ngụm nước rồi trả lời Mỹ Linh:

– Sao tгêภ đời lại có loại con gáι vô liêm sỉ trắc nết vậy chứ. Không được, bác phải nói chuyện lại với Hoàng Hải thôi. Nhà này không bao giờ chấp nhận loại người như vậy bước chân vào đây.

Nghe bà Thảo nhắc đến Hoàng Hải thì Mỹ Linh giật thót mình, cô ta khẽ run rẩy trong lòng khi nhớ đến những lời anh cảnh cáo đây. Nhưng cô ta vẫn thảo mai nói:

– Ấy bác đừng nói anh Hải biết là hư bột hư đường hết. Giờ anh Hải đang si mê cô ta nên bác càng phản đối thì anh Hải lại càng lao vào. Con sẽ giúp bác kéo anh Hải ra khỏi cô ta, bác tin tưởng ở con nhé.

– Nếu được vậy thì tốt quá, trăm sự bác nhờ con nha Mỹ Linh.

– Dạ, mà bây giờ cũng muộn rồi con phải về không ba mẹ con lo. Mà con có hỏi được số điện thoại của cô ta, không biết bác có cần không để con ghi lại cho bác, nhỡ có khi bác cần gọi hỏi cô ta về anh Hải thì…

– Ừ, con về đi hôm nào ghé thăm bác nha.

Mỹ Linh mỉm cười đưa số điện thoại của Thu Trà mà cô ta lấy được từ điện thoại của Nam vào mấy lần tới quán rồi chào bà Thảo đi ra trước bắt taxi về. Ngồi tгêภ xe, cô ta khá hài lòng về những gì vừa xảy ra. Hoàng Hải sẽ chỉ thuộc về Mỹ Linh này thôi. Sau khi Mỹ Linh về, bà Thảo thở dài ngao ngán rồi lên phòng nằm nghỉ chờ ông Mạnh về.

……

Ở quán hôm nay khá đông khách cho nên Thu Trà và Trang làm mãi đến gần 7 giờ hơn mới được nghỉ ngơi tý. Cô lấy điện thoại ra xem thì có mấy cuộc gọi nhỡ của Hoàng Hải, nên liền nhấn nút gọi lại. Sau vài tiếng tút thì Hoàng Hải cũng bắt máy, Thu Trà liền nói:

“Anh gọi em có chuyện gì không, ở quán nay đông khách giờ em mới rảnh.”

Hoàng Hải lúc này vừa ở công trình về tới khách sạn, cả ngày hôm nay anh ở ngoài đó xem mọi người làm việc và điều chỉnh lại vật liệu nên khá mệt. Vừa rót ly nước chưa kịp uống thì thấy điện thoại rung, nhìn thấy Thu Trà gọi anh mừng lắm nghe cô nói anh trả lời ngay:

” Anh nhớ em thôi, hôm qua anh không tới đón em được cho anh xin lỗi nhé. Gần đây anh hơi bận vì dự án của công ty nên không đón em được.”

Thu Trà nghe vậy thì liền nói:

” Em biết mà, không sao đâu. Anh đã ăn gì chưa, làm gì cũng phải giữ gìn sức khỏe nhé.”

” Anh biết rồi, em cũng vậy nhé. Anh chưa ăn chờ xong dự án này anh đưa em đi chơi nha.”

” Đến đó rồi tính mà thôi em bận rồi, hẹn gặp anh sau nhé.”

” Ừm. Em làm đi.”

Sau đó Thu Trà tắt máy, trong lòng bỗng có chút buồn. Cô nghĩ Hoàng Hải sẽ ʇ⚡︎ự nói cho cô biết nhưng không ngoài cuộc gọi thì anh không nhắn tin kể gì cho cô cả, anh vẫn một mực im lặng khiến cô càng buồn, càng nghi ngờ hơn.

Còn Hoàng Hải thì mở cửa ban công ra, đứng từ tгêภ nhìn xuống đường phố đông người qua lại mà suy ngẫm, lúc nãy nói chuyện với Thu Trà anh cảm thấy hôm nay cô có gì lạ lắm. Giọng nói của cô có vẻ buồn chứ không vui vẻ như trước, không biết có chuyện gì nữa. Anh thở dài đi lấy quần áo tắm, trong đầu chỉ mong nhanh chóng kết thúc chuyến công tác này để về với Thu Trà thôi.

….

Ngày hôm sau, bà Thảo không kìm chế được nên lấy số điện thoại của Thu Trà mà Mỹ Linh cho ngày hôm qua ra gọi. Điện thoại đổ chuông tầm 3 tiếng tút thì có người bắt máy, bà Thảo liền nói:

” Alo. Đây có phải số của cô Thu Trà không.”

Thu Trà thấy số lạ gọi đến chần chừ rồi cô bắt máy thì nghe người ở đầu dây bên kia là giọng nữ hỏi đúng tên mình thì ngạc nhiên vô cùng. Cô trả lời lại:

” Dạ. Thu Trà đang nghe đây ạ. Xin hỏi ai đang gọi cho Trà đấy ạ.”

“Chào cô, tôi là mẹ của Hoàng Hải. Giờ cô có rảnh không, Tôi gặp cô nói chuyện được không.”

Thu Trà nghe vậy thì sửng sốt, không biết sao mẹ Hoàng Hải lại có số của mình mà gọi. Lần đầu tiên mẹ Hoàng Hải gọi muốn gặp và nói chuyện với cô làm cô cũng lo sợ, mặc dù đang làm nhưng lần đầu mà từ chối mẹ Hoàng Hải thì cô sợ mất lòng với mẹ Hoàng Hải nên nói:

” Dạ con chào bác ạ. Bác muốn gặp ở đâu để con đến ạ.”

Bà Thảo đọc tên quán và địa chỉ sau đó tắt máy, thay quần áo rồi bắt taxi đi. Thu Trà cũng lên phòng Nam xin nghỉ mấy tiếng để đi ra ngoài có công việc. Sau khi nhận được sự đồng ý của Nam thì Thu Trà book grab đi tới điểm hẹn. Khi tới nơi, cô bước vào trong quán nhìn xung quanh định lấy điện thoại ra gọi thì thấy một người phụ nữ ăn mặc khá sang trọng đang ngồi. Cô nghĩ là mẹ Hoàng Hải nên đi lại rồi hỏi:

– Dạ con chào bác, cho con hỏi bác có phải mẹ anh Hải không ạ.

Bà Thảo nghe vậy thì ngước lên, nhìn dáng người bà cũng nghĩ đây là Thu Trà nên gật đầu và hỏi:

– Đúng là tôi đây, cô là Thu Trà phải không.

– Dạ con là Thu Trà đây ạ. Con có thể ngồi đây được chứ.

– Cô ngồi đi, cô uống gì thì gọi.

– Dạ, cảm ơn bác. Con uống nước suối ạ.

Sau đó bà Thảo gọi 2 ly nước suối cho bà và Thu Trà, trong lúc chờ bà cũng tranh thủ quan sát cô tỉ mỉ. Nhìn cũng không đến nỗi nào mà nhân cách tệ quá. Chờ nước được đem ra, bà uống rồi nói:

– Theo như tôi biết, cô là người yêu của thằng Hải nhà tôi đúng không.

– Dạ,đúng ạ. Con và anh Hải quen nhau đã được hơn 4 tháng rồi ạ.

– Vậy cô có biết gì về gia đình nhà tôi không.

– Dạ. Cháu cũng chưa được anh Hải kể nhiều về nhà mình nên con cũng biết có ít thôi bác ạ.

Bà Thảo nghe Thu Trà trả lời vậy thì nghĩ cô đang giả bộ nên nói:

– Hôm nay tôi hẹn gặp cô vì muốn nói thẳng không muốn đôi co. Bây giờ cô nói đi, cô muốn bao nhiêu tiền để rời xa khỏi con trai tôi.

– Bác nói gì vậy ạ. Con biết nhà bác giàu có, anh Hải cũng là phó giám đốc công ty anh ấy có rất nhiều tiền nhưng con yêu con người anh ấy chứ không phải tiền bạc gì cả. Con cũng có thể đi làm kiếm tiền được mà.

Nghe đến đây bà Thảo nhếch môi cười rồi nói:

– Đúng rồi, cô kiếm tiền bằng cách dụ dỗ đàn ông mà đặc biệt là đàn ông có vợ mà vợ họ đang mang thai nữa phải không. Cô giỏi lắm, mồi chài con trai tôi chưa đủ hay sao mà còn đi lăng loàn với thằng đàn ông khác. Tôi nói cho cô biết, gia đình nhà tôi cô không có cửa bước vào đâu và nhà chúng tôi cũng không chấp nhận có một đứa con dâu trắc nết l.ăng lo.àn như cô nên tốt nhất cô mau đưa ra con số rồi chia tay con trai tôi đi.

Thu Trà nghe đến đây cảm thấy rất là uất ức, cô mồi chài đàn ông khi nào mà mẹ Hoàng Hải lại nói coi lăng lo.àn, trắc nết.
Cô cũng chưa từng lấy bất cứ thứ gì liên quan đến tiền bạc của Hoàng Hải cả. Cố nuốt nước mắt vào trong, cô lấy hết can đảm để trả lời lại:

– Dạ, thưa bác. Con không biết bác nghe ai nói mà lại nói con như thế. Con xin thề con chưa từng mồi chài anh Hải, còn bác nói con là lăng l.oàn trắc nết thì con nghĩ bác nên xem lại ạ. Từ đó bác dùng sai rồi ạ con chưa từng dụ dỗ đàn ông nên bác đừng ҳúc ρhα̣m con như vậy. Tuy con nghèo nhưng con cũng có lòng ʇ⚡︎ự trọng, mọi chuyện hôm nay con sẽ không nói lại với anh Hải vì con biết có thể bác đang hiểu lầm con. Còn nếu bác vẫn muốn con và anh Hải chia tay thì xin phép con nói luôn con không làm được đâu ạ.

– Tôi nói cho cô biết, gia đình nhà tôi đã sớm chọn được người vợ tương lai cho Hoàng Hải rồi. Nay mai thôi công ty sẽ tổ chức họp báo công khai, hai tụi nó rất xứng đôi vừa lứa nên cô biết điều thì rút lui chứ đừng để tôi phải mạnh tay.

Nói xong bà Thảo đứng dậy mở túi ҳάch lấy tiền đặt xuống ly nước rồi rời đi. Sau khi bà Thảo đi thì Thu Trà bật khóc, cô không nghĩ có một ngày mình lại bị mẹ người yêu sỉ ทɦụ☪, ҳúc ρhα̣m như vậy. Đột nhiên cô nghĩ tới người mà mẹ Hoàng Hải nhắc đến có lẽ là Mỹ Linh, cô ta giàu có vậy thì xứng với Hoàng Hải thật chứ đâu như cô chỉ có hai bàn tay trắng. Ngồi khóc cũng không giải quyết được gì nên cô đi vào trong rửa mặt rồi book grab đi về lại quán, trong đầu cô bây giờ không ngừng suy nghĩ.

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất