Kiếp này ta yêu nhau – Chương 2

Vũ Linh 429

Minh Phong ở gara làm đến 7 giờ thì cũng xin phép ông chủ về sớm, nhưng khi vào trong thì không thấy ông chủ đâu chỉ thấy Hà My, con gáι ông chủ thôi. Anh đi lại gần Hà My rồi nói:

– Phiền cô lát nữa nói với ông chủ hôm nay tôi có việc bận nên xin phép về sớm tí nhé.

Hà My, cô ta vốn đã thích Minh Phong từ lâu nhưng ngại không dám nói với cũng chưa có cơ hội nên hôm nay Minh Phong vào đây cô ta bèn lấy hết can đảm để nói:

– Dạ, anh cứ về đi để em nói ba em cho. Mà tгêภ mặt anh dính gì kìa, để em xem cho.

Minh Phong nghe Hà My nói liền đưa tay lên sờ mặt, nhưng không thấy gì cả liền nói:

– Đâu có gì đâu, cô đừng trêu tôi nữa. Tôi phải về đây. Chào cô.

Hà My nghe Minh Phong đi về thì vội đi lại nắm tay anh rồi nói:

– Anh có biết em thích anh lắm không, ngay từ khi anh vào đây làm, nhìn thấy anh là em đã biết trái tιм này đã thuộc về anh rồi.

Minh Phong nghe Hà My nói thì vội gỡ tay cô ta ra khỏi tay mình rồi trả lời:

– Tôi xin phép nói luôn, tôi đã có người yêu rồi nên cô đừng làm như vậy nữa. Lỡ mọi người trong gara ai vô tình thấy lại nói tôi dụ dỗ cô nữa. Tôi nghèo hèn không xứng với tiểu thư quyền quý như cô đâu.

– Em đâu có chê anh đâu, chỉ cần anh lấy em thì ba cũng sẽ giao cả gara này lại cho anh, anh làm ở đây cũng biết ba thương em cỡ nào mà, em muốn gì ba cũng chiều hết.

– Tôi phải về rồi, tôi nghĩ chuyện này dừng ở đây thôi, tôi có người yêu rồi nên cô đừng nói chuyện này nữa. Chào cô, tôi về đây.

Minh Phong nói xong thì bước đi còn Hà My thì cuộn tròn tay lại nói thầm “Anh dám từ chối em, nhất định em sẽ khiến anh lấy em cho coi” xong đi lại bàn tiếp tục ngồi xem camera.

Minh Phong sau khi rời khỏi gara thì liền về nhà tắm rửa thay quần áo rồi đến nhà Thu Trà.
…….
Lúc này Thu Trà đang lựa đồ để mặc cô lấy chiếc váy anh tặng cô hôm sinh nhật để thay. Chải tóc cho gọn rồi lấy son thoa một tí lên môi cho tươi tắn, cô nhìn mình trong gương khẽ mỉm cười. Nhìn đồng hồ cũng đã gần tới giờ nên cô đi xuống bếp chào mẹ rồi ra trước nhà ngồi chờ anh. Vừa lôi điện thoại trong túi ҳάch ra thì thấy chiếc xe quen thuộc đã đậu trước ngõ, Thu Trà nhanh chóng đứng lên đi ra mở cửa rồi khoá lại. Thấy Minh Phong, cô mỉm cười nói :

– Anh đến sớm quá vậy, em còn đang định gọi xem anh đã về chưa đấy.

Minh Phong nhìn Thu Trà cười rồi lấy nón tгêภ xe đội cho cô rồi nói:

– Anh sợ em đợi lâu nên về nhà tắm thay đồ xong là tới đây ngay đó. Em lên xe đi muốn đi đâu anh đưa em đi.

– Dạ! Em muốn đi ăn đồ nướng.

– Vậy thì lên xe anh đưa đi nào, chúng ta tới quán cũ nha.

Cô gật đầu sau đó lên xe, tгêภ đường đi cô hỏi anh về công việc ở gara và bố mẹ anh ở quê nữa. Anh chỉ nói công việc ổn, bố mẹ anh ở quê vẫn khỏe xong thì tiếp tục lái xe không nói thêm gì nữa.

Đi hơn 30 phút thì cũng tới quán nướng trước nay cô và anh hay ăn, gửi xe xong anh nắm tay cô dắt vào bàn ngồi. Cô cầm menu gọi khá nhiều món, cô ăn không bao nhiêu không nhưng gọi vậy chủ yếu để cho anh ăn. Vì cô thương anh ở đây một thân một mình, còn công việc khá vất vả làm từ sáng sớm đến tối muộn mới về cũng không nấu ăn được mà chỉ ăn uống qua loa rồi đi ngủ, cô biết anh không nói vì sợ cô lo. Sau khi gọi xong thì cô nói:

– Hôm nay mẹ em nhắc anh đấy, mẹ nói sao lâu quá không thấy anh qua thăm mẹ.

– Rồi em trả lời mẹ sao.

– Em nói anh bận công việc ở gara nên chưa đến được, khi nào rảnh sẽ tới ngay.

– Ừa, để cuối tuần này anh thu xếp đến thăm mẹ.

Bỗng nhiên Thu Trà có chút khựng lại, cô sợ khi anh đến thấy ba cô như vậy anh lại nghĩ ngợi nhiều cho nên liền từ chối nói:

– Thôi không cần đâu anh, công việc vẫn quan trọng hơn mà.

Minh Phong định nói thêm thì nhân viên đem đồ ăn ra thế là anh gắp cho Thu Trà ăn, cả hai cùng nhau ăn rất vui vẻ. Sau khi ăn xong, Thu Trà đứng dậy thanh toán tiền thì Minh Phong ngăn lại nói:

– Để đấy anh trả cho, em cất vào đi.

– Anh giữ đấy lát mua trà sữa cho em uống nha. Không thì về bỏ heo đất để dành tiền cưới em nha.

Minh Phong nhìn Thu Trà mà bất lực, lần nào rủ nhau đi ăn Thu Trà cũng dành phần trả tiền không cho anh trả vì lý do anh phải làm nuôi bố mẹ ở quê và để dành tiền cưới cô nữa. Sau khi thanh toán xong, Thu Trà đi lại khoác tay Minh Phong rồi cả hai đi ra chỗ lấy xe để về. Tгêภ đường về thì Minh Phong ghé mua cho Thu Trà một ly trà sữa full topping, cô nhận lấy cảm ơn anh rồi cười tít mắt. Về đến nhà, cô gỡ mũ trả anh thì anh bất ngờ hôn lên trán cô một cái, cô cũng nhón chân lên hôn lại anh sau đó đưa tay lên tạm biệt anh rồi vào nhà.

Minh Phong thấy Thu Trà đi vào nhà thì cũng nhanh chóng quay xe đi về.

Thu Trà vào nhà thấy đèn đã tắt, cô đoán ba mẹ đã ngủ nên cũng nhanh chóng đi vào phòng. Ngày hôm nay cô làm cũng mệt thêm tối lại đi với Minh Phong nên cô ℓêп gιườпg nằm lấy điện thoại ra lướt facebook một lát, canh giờ cô biết chắc Minh Phong đã về tới nhà mới nhắn “Anh về tới nhà chưa” .Minh Phong về đến nhà đã hơn 10 giờ, anh cất xe xong lấy điện thoại ra thì thấy Thu Trà nhắn tin thì anh nhắn lại cho cô “Anh về nhà rồi, chúc em ngủ ngon, anh yêu em”. Thu Trà đợi hơn 15 phút thì thấy anh nhắn lại, cô mỉm cười tắt điện thoại yên tâm nghỉ ngơi.
….
Sáng hôm sau, vừa mở mắt ra cô đã nghe tiếng cҺửι bới ầm ĩ và tiếng khóc vang lên trước nhà. Cô bật dậy đi ra ngoài thì thấy một đám người tay chân xăm trổ đang đứng và nổi bật nhất là một người thanh niên mặc đồ đen ngồi tгêภ ghế. Nhìn sang bên cạnh thấy ba mình nằm ngáy khò khò, còn mẹ thì khóc không ra tiếng. Cô vội chạy lại chỗ mẹ, đỡ mẹ lên rồi nhìn bọn người đó nói:

– Này các anh là ai sao lại ʇ⚡︎ự ý vào nhà tôi như vậy, có tin tôi báo côпg αп bắt các anh không hả?

Một trong năm tên xăm trổ đứng ra nhìn cô nhếch mép cười nói:

– Con ranh con này, mày có biết bố mày vay nợ tiền của anh Hải tao đi ᵭάпҺ bài không? Giờ bọn tao đến đây đòi tiền chứ làm gì nữa.

– Ba tôi vay các người bao nhiêu, tôi sẽ đứng ra trả.

Tiếng cô vừa dứt thì người thanh niên được bọn xăm trổ kia gọi là anh Hải lên tiếng nói:

– Em gáι khá lắm, em biết ba em nợ chúng tôi bao nhiêu không mà mạnh miệng quá vậy hả.

– Các anh nói đi xem ba tôi nợ bao nhiêu rồi tôi sẽ thu xếp trả các anh.

– Ba em nợ chúng tôi cả gốc lẫn lãi là 1 tỷ rồi đó, em tính lấy gì trả đây.

Nghe anh ta nói 1 tỷ mà cô chσáпg váng hết cả đầu óc, cô không ngờ ba mình lại đổ đốn tới mức này. Cô nhìn mẹ ngồi trơ ra như pho tượng mà đau đớn, ngước lên nhìn anh ta, cô nói:

– Bây giờ tôi chưa có tiền, anh cho tôi thời gian đi, tôi sẽ cố gắng gom góp trả dần.

Hoàng Hải nãy giờ nhìn cô con gáι nhà này có vẻ cá tính nên khá thích thú, anh nhìn cô cười cười rồi nói:

– Được, anh cũng sẽ không làm khó một cô gáι như em làm gì, đặc biệt là cô gáι đẹp nữa nên bây giờ em lấy giấy bút ra viết giấy nợ rồi ký vào đi.

Thu Trà nhìn anh ta rồi đi vào phòng lấy giấy bút ra ghi, sau khi ghi xong cô ký rồi đưa cho anh ta. Hoàng Hải cầm tờ giấy cô đưa thì thấy tên cô là Thu Trà, anh cười mỉm rồi nói:

– Như vậy là xong, trong tờ giấy này em ghi là sau 1 tháng sẽ trả đủ đúng không. Vậy thì anh chờ nhé, tụi bây về thôi.

Lời anh vừa dứt thì mấy tên kia lập tức đi về, sau khi thấy họ đã đi về hết cô trấn an mẹ mình rồi nói:

– Mẹ yên tâm đi, con sẽ cố gắng gom góp trả nợ cho họ. Mẹ đừng khóc nữa nhé, bây giờ con vào vệ sinh cá nhân rồi đi làm nữa.

Mẹ cô thẫn thờ, không nói không rằng khiến cô khá bất an. Nhưng vì đã gần đến giờ làm nên cô đành để mẹ ngồi đấy rồi đi. Sau đó cô nhanh chóng dắt chiếc xe máy ra rồi khóa cổng lại chạy tới chỗ làm. Trong suốt buổi làm cô cứ mải suy nghĩ về chuyện làm sao kiếm ra tiền để trả nợ mà chẳng nói chẳng rằng gì với ai cả. Trang đứng kế bên thấy cô im re liền ᵭάпҺ nhẹ lên tay cô rồi hỏi:

– Ê Trà, mày có chuyện gì đúng không. Sao hôm nay tao thấy mày lạ lắm, không mở miệng nói lấy một câu vậy.

Thu Trà đang chìm trong suy nghĩ nên khi bị Trang ᵭάпҺ thì giật mình. Cô nhìn Trang sau đó nở một nụ cười gượng cho nó khỏi hỏi nữa rồi nói:

– Tao bình thường mà có chuyện gì đâu. Tao đang tập trung suy nghĩ công thức pha cafe mới thôi.

– Mày đừng có mà giấu tao, mau nói đi. Mày có xem tao là bạn không đó.

– Tao nói thật không có chuyện gì mà, mày lo pha nước cho khách đi không một hồi anh Nam vào lại ca vọng cổ cho nghe đó.

– Ừ, nếu có gì thì mày phải nói cho tao biết đó nghe chưa.

– Tao biết rồi mà, thôi tập trung làm đi.

Trang nhìn cô gật đầu sau đó lại tiếp tục làm việc, còn cô thì chỉ biết lặng lẽ thở dài. Không biết bây giờ ở nhà mẹ cô như thế nào rồi, ba cô thật sự hết nói nổi luôn. Ăn nhậu, Ьὰι Ьα̣c rồi đem nợ về cho mẹ con cô gánh, cô cảm thấy mệt mỏi quá.
….
Hoàng Hải sau khi từ nhà Thu Trà trở về nhà mình thì trong đầu luôn hiện lên hình ảnh cô gáι đứng chỉ tay nói chuyện với đàn em của anh. Bất chợt anh nở một nụ cười, kể từ ngày Mai Phương bỏ anh đi lấy chồng, anh dường như chưa bao giờ rung động hay mỉm cười với một cô gáι nào cả, nhưng cô gáι hôm nay để lại ấn tượng trong anh khiến anh từ lúc gặp đến giờ trong đầu lúc nào cũng nghĩ tới, xem ra cô gáι này khá thú vị đó. Anh đi ra ngoài gọi Thắng là tên đàn em thân cận của mình vào rồi nói:

– Mày đi điều tra tất cả thông tin về Thu Trà con gáι ông Kiệt cho anh.

Thắng nghe Hoàng Hải nói thì gãi gãi đầu rồi hỏi lại:

– Điều tra làm gì vậy anh, không phải cô ta đã ghi giấy nợ rồi mà. Nay anh lạ thế khác hẳn mọi lần luôn, ʇ⚡︎ự dưng lại quan tâm đến con gáι của con nợ, không lẽ anh thích cô ta sao.

– Anh nói thì mày đi làm đi, đừng hỏi nhiều.

– Dạ em biết rồi, bây giờ em đi điều tra ngay đây.

Hoàng Hải gật đầu còn Thắng thì liền đi điều tra thông tin về cô gáι đó. Hoàng Hải châm điếu tђยốς hút thì tiếng chuông điện thoại vang lên, mở ra xem thì thấy mẹ gọi. Anh nhấc máy nói:

– Dạ con nghe đây mẹ.

– Hải hả con, hôm nay có về nhà ăn cơm không, ba con miệng nói giận con nhưng vẫn nhắc con miết đó.

– Dạ, lát nữa con sẽ về, lâu nay ở ngoài con cũng cảm thấy nhớ mẹ lắm.

– Ừ. Nhớ về sớm nha con, mẹ nấu mấy món con thích ăn đó.

– Dạ, con biết rồi, con chào mẹ ạ.

Nói xong Hoàng Hải tắt máy, anh ngồi xuống ghế vừa hút tђยốς vừa nhớ đến những ngày tháng yên bình của gia đình anh trước đây. Ba anh không muốn anh theo con đường cho vay nặng lãi này mà muốn anh về công ty làm việc. Anh xưa nay không thích bị gò bó cho nên không chịu mà cãi lại. Ngày đó ba anh đã rất tức giận mà tát vào mặt anh rồi nói từ anh xong đuổi anh ra khỏi nhà. Mẹ anh khóc lên khóc xuống nói anh xin lỗi ba đi nhưng lòng ʇ⚡︎ự trọng của một thằng đàn ông không cho phép anh như vậy.

Anh có giải thích cho ba nghe để hiểu rõ về việc anh làm, anh cho vay nặng lãi cho những người có nhu cầu chứ cũng không ép buộc họ phải nhận đồng thời không làm tổn hại họ. Ba anh dứt khoát không nghe nên anh bỏ nhà đi từ ngày đó tới nay cũng 3 năm rồi. Trong 3 năm qua anh đã mua được một căn nhà, thu nạp được 10 đứa em. Anh giúp tụi nó có công ăn việc làm lo cho gia đình, như vậy anh cũng cảm thấy vui. Cứ miên man suy nghĩ điếu tђยốς đã cháy hết lúc nào anh cũng không hay, anh vứt tàn tђยốς vào sọt rác rồi xuống nhà lấy xe chạy về nhà ba mẹ.

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất