Phần cuối
TG : Cao Nguyen
Khách đã lên ngồi kín các hàng ghế , đã đến giờ xe khởi hành . Xe đến thị xã Dung nhìn thấy cánh cổng nhà bạn ông Thà. Cô nghĩ không thể vô tình đi qua như kẻ vô ơn . Dung bảo người lái xe:
_ Đến nhà có cổng sắt xanh bên tay phải anh cho mẹ con em xuống nhé .
Xe dừng lại. Mẹ con Dung xuống xe . Người ra mở cổng cho cô là khoảng mười sáu mười bảy tuổi . Thấy chị nó hỏi :
_ Cô hỏi ai ạ ?
Chợt nhìn thấy thằng bé , nó reo lên :
_ Ôi Trung ! Ra đây với anh nào .
Thằng bé cũng reo lên :
_Anh Hùng ! Đây là mẹ của em .
Rồi nó lon ton chạy ra ôm chầm lấy Hùng .
Vì có thằng bé mà gia đình bạn đồng ngũ ông Thà coi Dung như người thân . Cô xúc động :
_Em không biết nói gì để cảm ơn hai bác mấy năm qua đã nuôi nấng con em. Em xin đội ơn và xin phép các bác, cho mẹ con em được thỉnh thoảng đi lại .
Bạn ông Thà ngạc nhiên :
_Ồ ! Thế không phải con chú Thà à . Chú ấy gửi cháu ở đây, hàng tháng vẫn mang tiền , mang gạo lên đấy chứ !
Dung như người bước hụt. Thì ra ông Thà nuôi con cô . Bây giờ Dung mới hiểu tại sao ông Thà lại mang con cô về một cách dễ dàng đến thế . Dung kể hết sự tình với vợ chồng ông bạn của ông Thà. Ông bạn đồng ngũ của ông Thà cười lớn :
_ Chú ấy láu cá thật . Tôi có hai đứa con , đứa con trai lớn vừa mở cổng cho cô , đứa con gái đang đi học . Tôi với chú Thà là bạn đồng ngũ . Chú ấy đã từng cõng tôi đi ba mươi cây số , khi tôi bị thương , để về trạm phẫu sư đoàn . Tôi coi chú như ruột thịt , cô đừng có áy náy gì .
Nghe những lời ông bạn đồng ngũ của ông Thà, Dung rưng rưng nói trong nước mắt:
_Sáng nay anh Thà đưa hai mẹ con em ra bến xe để về quê . Em thương anh ấy lắm . Biết được sự thật như này , em lại càng thương anh ấy hơn . Mẹ con em phải trở về với anh ấy . Mẹ con em không thể xa anh ấy được hai bác ạ . Đây là chút quà anh ấy gửi em mang về quê , em biểu lại hai bác . Công ơn gia đình hai bác mẹ con em không bao giờ quên . Bây giờ em xin phép hai bác cho mẹ con em ra bến xe để về với anh ấy.
Ông bạn đồng ngũ của ông Thà nói:
_Bây giờ cô ra bến xe cũng không có chuyến xe nào về dưới ấy . Phải hai giờ chiều mới có . Bây giờ cũng trưa rồi,hai mẹ con cứ ăn cơm ở đây , xong tôi chở ra bến xe .
Ông bạn đồng ngũ với ông Thà chở hai mẹ con Dung ra bến xe bằng chiếc xe máy Honda cúp . Khi hai mẹ con Dung yên vị trên ô tô ông mới yên tâm về . Ngồi ôm con , trên suốt chặng đường, cái dáng cao gầy ,lòng khòng đạp xe khuất cuối con đường của ông Thà làm cô nôn nao .
Từ xa, Dung đã nhìn thấy mái ngói thấp thoáng trong bãi ngô non, hình như có làn khói mỏng đang bay lên . Có mùi phù sa , mùi ngô non vương vấn . Nơi đây mới là tổ ấm của mẹ con Dung .
*****
Đang lúi húi nấu cơm trong bếp , bỗng ông Thà nghe thấy tiếng nói của trẻ con . Ông tưởng mình đang mơ, cấu thử vào tay thấy đau điếng . Rụi tắt mấy thanh củi đang cháy , ông vội vàng chạy ra . Thấy ông , bé Trung giằng tay khỏi mẹ , chạy đến ôm chầm lấy ông , còn Dung lúng túng đứng nhìn hai người . Bế đứa bé , ông Thà tiến lại gần Dung rồi mạnh dạn ôm lấy cô , kéo sát vào người mình . Ba người cứ như vậy trong vài phút . Chợt tỉnh ra , ông Thà quýnh quáng cùng hai mẹ con Dung vào nhà . Ông vội vàng thổ lộ , sợ rằng nếu ông không nói thì hạnh phúc sẽ tuột khỏi tầm tay :
_Dung . Anh thương em , anh yêu em từ lâu lắm rồi . Mẹ con em hãy cùng sống với anh nhé. Hai mẹ con em hãy cho anh một gia đình êm ấm hạnh phúc nhé .
Dung cũng ngây ngất trong hạnh phúc . Cô đợi những lời nói yêu thương này từ lâu lắm rồi . Dung nghẹn ngào :
Anh Thà . Em cũng thương anh từ lâu lắm rồi . Giờ đây chúng ta là một gia đình hạnh phúc, chia sẻ ngọt bùi cùng nhau . Anh chơi với con, để em đi nấu cơm.
Sung sướng vô bờ , ông Thà dõng dạc :
_Xin tuân lệnh đồng chí vợ . Thịt gà trưa anh ăn vẫn còn nửa con, anh định sáng mai về quê em tỏ tình với em rồi đón em về đây . Bây giờ Trung cùng bố đi bắt gà làm thịt nào . Hôm nay gia đình ta liên hoan .
Cơm nước xong xuôi , ba người dắt nhau ra bến đò . Trăng hôm nay lên muộn , hơn tám giờ tối mới lấp ló ngọn cây , gió mơn man thổi dọc bờ sông , xa xa những ánh đèn nhấp nháy như ánh sao . Bé Trung tung tăng chạy nhảy trên bờ cát . Chạy nhảy chán , nó sà vào lòng ông Thà ngủ ngon lành. Trời se se lạnh , ông Thà cởi chiếc áo sơ mi ủ ấm cho thằng bé . Dung ngả đầu vào người ông Thà , nũng nịu :
_Anh nói thương em từ lâu rồi sao không nói để người ta chờ, người ta đợi .
Ông Thà ấp úng :
_Đã bao lần anh định ngỏ lời với em nhưng rồi anh lại ngại không dám nói vì mặc cảm về bệnh tật của anh .
Dung nói như hờn dỗi :
_Thế mà lúc nào cũng khuyên người ta không được mặc cảm về bệnh tật của mình , rồi thì là đầy người bệnh tật hơn mà họ vẫn sống tốt . Chỉ biết lo cho người khác thôi . Bây giờ người ta giận bù cho những ngày đợi chờ.
Ông Thà vội vàng :
Đừng giận anh tội nghiệp . Từ lúc chia tay mẹ con em ở bến xe , anh thấy mình mất đi một thứ gì lớn lao lắm . Về đến nhà anh thấy trống vắng lạ thường . Rồi anh suy nghĩ không thể để hạnh phúc của mình tuột khỏi tầm tay mình được . Ông kể nhiều lắm những trăn trở của ông , rồi ông sang trại như thế nào , định mai sẽ đến nhà Dung ra sao …
Dung xúc động :
_Người ta hiểu , người ta thương, người ta không giận nữa . Thôi về đi anh muộn rồi .
Sáng hôm sau ông cùng hai mẹ con Dung ra ủy ban xã làm thủ tục kết hôn và nhập khẩu của mẹ Dung vào hộ khẩu của ông Thà . Cứ tưởng mọi việc đơn giản nhưng Dung và ông phải về quê xin giấy xác nhận đã ly hôn , hiện tại là những người độc thân, và giấy tờ liên quan đến bé Trung và hộ khẩu của hai mẹ con .
May quá , ông bạn đồng ngũ của ông Thà mới mua được chiếc xe ô tô con . Khi tình cờ thấy ông Thà và mẹ con Dung đang đi bộ ra ga tàu , ông dừng xe lại . Khi biết chuyện , ông bạn bảo ba người lên xe , về nhà ông báo cho vợ con ông, rồi ông bạn cùng ba người về quê Dung . Công việc thuận lợi , cả gia đình Dung mừng mừng tủi tủi trong ngày hội ngộ .
Sáng hôm sau, khi đi làm thủ tục giấy tờ cho mẹ con Dung, về đến nhà đã thấy cỗ bàn chuẩn bị xong , tất cả đại gia đình ruột thịt và bà con thân thích đều có mặt đông đủ . Tiếng cười nói , tiếng sụt sịt náo nhiệt trong nhà bố mẹ Dung . Ông Thà trịnh trọng ngỏ lời với bố mẹ và bà con thân thích của Dung :
_Thưa bố mẹ và các cô gì chú bác , cùng các anh chị em trong nhà , hôm nay con xin phép bố mẹ và mọi người, cho con và em Dung được kết duyên . Cho con được đón mẹ con Dung về chung sống cùng một mái nhà . Chúng con đã tìm hiểu , yêu thương nhau đã năm năm nay . Con xin hứa với bố mẹ và đại gia đình ta sẽ chăm sóc , yêu thương mẹ con em Dung suốt cuộc đời này .
Bố mẹ Dung tiếp lời :
_Bố mẹ và mọi người đều hoàn toàn đồng ý . Hôm qua em Dung đã tâm sự và nói rất nhiều lời tốt đẹp về con . Bố mẹ và gia đình chỉ mong các con có có cuộc sống hạnh phúc , luôn yêu thương chăm sóc nhau .
Ông bác Dung dõng dạc :
_ Mọi người vỗ tay tay chúc mừng hạnh phúc của đôi vợ chồng Dung -Thà nào . Chúng ta cùng nhau nâng cốc .
Hôm sau buổi tiệc , mọi người bịn rịn chia tay . Về đến thị xã đã xẩm tối . Tạt vào quán cơm ăn bữa tối , ông bạn đồng ngũ của ông Thà đưa hai người và bé Trung về thẳng nhà ông Thà .
Cuối cùng thì mọi việc đều đã xong xuôi , giấy kết hôn và hộ khẩu của hai mẹ con Dung đã được nhập vào sổ hộ khẩu của ông Thà . Hai người mời các đồng chí uỷ ban , một vài người bạn quen biết của ông Thà ở trong làng trong xã, trưởng trại phong, một số nhân viên và bệnh nhân thân thiết của Dung . Và cũng không thể thiếu được gia đình ông bạn đồng ngũ của ông Thà . Chủ nhật , đám đoàn viên thanh niên thì chuẩn bị bàn ghế , phông bạt , chị em hội phụ nữ thì nấu nướng cỗ bàn . Buổi liên hoan mừng đôi vợ chồng thế mà cũng được chục mâm , diễn ra thật vui vẻ và náo nhiệt . Sau liên hoan mặn là tiết mục văn nghệ cây nhà lá vườn không âm ly, loa , míc, chỉ có cây đàn guitar đệm mà cũng xôm ra trò .
Cuộc sống hạnh phúc của đôi vợ chồng với đứa con thật êm đềm cứ thế trôi đi .
*****
Đoạn kết
Nhanh thật , đã hai mươi năm trôi qua kể từ khi hai mẹ con Dung về cùng một mái nhà với ông Thà . Bến đò xưa nay đã được thay bằng một cây cầu rộng lớn cách đó khoảng nửa cây số . Khu vực bên sông là khu công nghiệp tấp nập người qua lại . Trại phong bây giờ được nâng cấp thành bệnh viện da liễu với quy mô hoành tráng , nằm cạnh con đường bốn làn xe chạy . Gia đình ông Thà được xã cấp cho mảnh đất hai trăm mét nằm ngay đầu làng , cạnh con đường nhỏ cách đây hơn chục năm .
Giờ con đường nhỏ đó đã được nâng cấp thành con đường liên huyện,rải nhựa rộng rãi . Bà Dung mở cửa hàng tạp hóa phục vụ bà con . Bé Trung ngày nào giờ đã là một chàng kỹ sư làm việc ngay khu công nghiệp bên sông . Từ khi không chèo đò , ông Thà tham gia công tác văn hóa của uỷ ban xã.
Hạnh phúc đến với họ tuy muộn nhưng thật ngọt ngào .
Hết
XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN BẠN ĐỌC ĐÃ LUÔN THEO DÕI VÀ CỔ VŨ .