Phần bốn
TG : Cao Nguyen
Hà Vy bắt taxi đi đến phòng trọ của Tuấn , cửa vẫn khóa ngoài . Nàng hỏi phòng bên , họ nói tối qua không thấy Tuấn về . Không biết anh đi đâu ? Hay anh về quê ? Nàng không muốn về nhà , đi loanh quanh chán rồi tạt vào nhà đứa bạn chơi . Cũng may Oanh có nhà . Hai đứa vào phòng Oanh nằm dài tгêภ giường . Người yêu Oanh đợt này vào công tác trong Sài Gòn , nên nó ở nhà , không muốn đi chơi đâu . Chúng nó dự định cuối năm sẽ làm đám cưới . Ước gì mình được như chúng nó , một tình yêu trọn vẹn . Gia đình hai bên đều tương đồng , lại cùng trong thành phố .
_ Thế chuyện của chúng mày đến đâu rồi , cuối năm cũng cưới chứ ? Oanh hỏi.
_ Cưới xin gì ! Đang nẫu hết cả ruột đây .
_ Sao thế ? Có chuyện gì à ? Hai người đều có công việc ổn định , làm cũng tương đối gần nhau thì còn có chuyện gì ?
_ Ôi trời ! Ông bà già tao chê anh ấy nghèo , cưới nhau sẽ khổ cả đời . Muốn tao lấy lão Kiên hoặc lão Trung.
_ Kiên nào ? Trung nào ?
_ Lão Kiên con ông Mão phó chủ tịch tỉnh . Lão Trung con ông Doãn trưởng ban tổ chức tỉnh ủy .
_Thời này rồi mà các cụ vẫn còn ép duyên con đến vậy . Thế bây giờ mày định thế nào ?
_ Gần tuần nay tao không liên lạc được với anh Tuấn , gọi không nghe máy , nhắn tin không trả lời . Tao nghĩ chắc ông bà già tao nói gì với anh ấy rồi nên anh ấy mới thế .
_ Thì đến gặp trực tiếp xem sao .
_ Hôm qua tao đến nhà đợi đến 9h tối cũng không thấy về , sáng nay đến cũng không có nhà , chẳng biết đi đâu .
_ Mày phải gặp anh ấy bằng được , xem nguyên nhân tại đâu .
_ Tao cũng nghĩ vậy . Tao với mày ra ngoài kìa kiếm cái gì ăn đi . Suốt từ tối qua đến giờ tao đã ăn gì đâu .
_Cái con này , gì thì gì cũng phải giữ gìn sức khỏe chứ .
*****
Uyển Nhi dẫn Tuấn đi các bộ phận trong công ty vừa nói :
_Anh cố gắng về giúp công ty đi anh . Mang tiếng là công ty nhưng làm ăn vẫn theo kiểu gia đình , à uôm lắm . Nhiều khi anh ,chị ấy không biết , cứ bắt em làm trái nguyên tắc tài chính .
_ Ấy ૮.ɦ.ế.ƭ , không cẩn thận đi tù như chơi đấy em ơi .
_ Em cũng biết vậy nhưng vẫn cứ phải nhắm mắt làm liều . Em nghe nói anh giỏi lắm , thời học sinh phổ thông , anh làm phó bí thư Đoàn trường , tố chức bao phong trào , còn được tuyên dương ở Tỉnh Đoàn có phải không ?
_Em lại nghe cái thằng Hưng nó chém gió chứ gì . Hoạt động phong trào thì đơn giản , nhưng trong kinh tế thì không đơn giản vậy đâu .
_ Hôm anh Hưng nói chuyện về anh với chị Duyên em cũng ngồi cùng . Anh Hưng ca ngợi anh hết lời , bảo anh học đại học đạt bằng giỏi , làm ở công ty liên doanh với Nhật là chuyên viên số một .
_ Hừ ! Cái thằng ! Một tấc đến giời .
_Về đây đi anh . Giúp bọn em đi anh . Giọng Uyển Nhi có phần nũng nịu, thiết tha
_ Trước em học trường nào ?
_ Em học ở Học viện Tài chính Kế toán .
_ Đúng nghành của em rồi còn gì . Em phụ trách bộ phận tài chính của công ty ?
_ Vâng ạ .
Để anh suy nghĩ rồi anh sẽ trả lời em nhé .
_ Vâng ạ . Nhưng nhanh lên anh nhé . Em mong . Chợt thấy như lỡ lời , mặt nàng ửng hồng e thẹn
Nêu một số ý kiến sơ bộ với vợ chồng Hưng , Tuấn nói :
_ Hai người phải để cho tôi được toàn quyền sắp xếp lại công ty thì tôi mới có thể giúp đỡ hai người làm cho công ty lớn mạnh hơn . Nếu nhất trí như vậy thì vài hôm nữa tôi sẽ trả lời chính thức .
_ Cả hai vợ chồng em nhất trí hoàn toàn . Chúng em từ trước đến nay thực chất chỉ là dân buôn , có được học qua trường lớp nào đâu . Được anh giúp đỡ thì còn gì bằng . Duyên vừa xoa hai bàn tay vừa trả lời .
*****
Nằm chán tгêภ giường suy nghĩ miên man , Tuấn lôi ghế ra ban công ngắm trời ngắm đất .
Đời người có khi chỉ có một hoặc vài cơ hội mà thôi . Nếu không biết nắm bắt thì mình sẽ suốt đời ân hận . Nhưng nếu thôi việc. Về chỗ Hưng mà mình không phát triển được thì mình lại phải đi xin việc , làm lại từ đầu . Nếu biết trước mọi việc thì chắc chẳng ai khổ . Thôi ! Quyết định dấn thân , ta phải mạnh dạn lên . Đang mải suy nghĩ , Tuấn giật mình :
_Anh Tuấn ! Hà Vy hét lớn .
_ Dạ . Ai gọi em đấy có em đây . Định thần lại , Tuấn bắt chước giọng Xuân Hinh trả lời .
_ Anh vẫn còn đùa được sao ? Vừa khóc tấm tức, Hà Vy vừa đấm liên hồi vào ռ.ɠ-ự.ɕ Tuấn .
Tuấn ôm lấy Hà Vy , vuốt nhẹ lên mái tóc nàng:
_Anh xin lỗi !
_ Đồ tồi ! Người ta gọi điện nhắn tin không thèm nghe , không thèm trả lời . Thế thứ bảy và chủ nhật anh đi đâu ?
_ cho anh xin lỗi . Anh có điều khó nói
_ Xin lỗi , xin lỗi . Anh lúc nào cũng chỉ xin lỗi . Em không cần xin lỗi .
_ Mình đi chơi đi em . Anh có điều muốn nói với em .
_ Em thích ăn gì , uống gì ?
_ Không thích ăn uống gì cả .
_ Mình đi công viên nhé .
Không thấy tiếng Hà Vy trả lời , chỉ thấy nàng áp chặt vào anh hơn .
Ngồi ghế nơi quen thuộc , anh nhẹ nhàng nói :
_ Tuần trước , bố em gọi anh đến quán cà phê nói chuyện . Anh thấy bố mẹ em rất thương yêu và lo lắng cho em . Những lời bố nói anh thấy rất đúng . Chính vì yêu em , không muốn em phải sống một cuộc đời vất vả cùng anh nên anh nghĩ chúng mình chia tay nhau thì tốt hơn .
_ Anh là đồ tồi ! Đồ hèn nhát !
Nàng thét lên . Em không muốn nghe ! Không muốn nghe .
Mọi người ở xung quanh đều quay lại nhìn.
Tuấn ôm nàng chặt hơn , vuốt nhẹ mái tóc nàng :
_ Bình tĩnh đi em .
_ Em xin nỗi không kiềm chế được cảm xúc của mình . Nhưng em không muốn rời xa anh .
Nàng khóc tấm tức .
Hai người cứ thế đắm chìm trong im lặng .Bỗng từ phía quán giải khát trong công viên , giọng khàn khàn của Đàm Vĩnh Hưng vang lên :
” Anh nói sẽ đưa em đi suốt cuộc đời
Mà sao không đưa được đoạn đường em đi
Anh nói sẽ ôm em khi gió Đông về
…..,…………,………………………………………….’
Những cơn gió xào xạc thổi những chiếc lá bay lao xao . Cái giọng khào khào vẫn cứ vang lên :
“Tình yêu hỡi ngàn lần xin tha thứ
Xin lỗi em ngàn lời xin lỗi em
Xin em quên đi những lời yêu
Anh đã trao cho em trong tận đáy lòng.’
Bỗng nàng ngồi thẳng dậy :
_ Mình trốn đi một nơi thật xa , anh và em sẽ sống bên nhau anh nhé . Em yêu anh . Em muốn chúng mình bên nhau mãi mãi .
( Còn nữa )