Phần ba
TG : Cao Nguyen
_Tao mải kể chuyện của tao quá , còn mày từ khi tốt nghiệp phổ thông đến bây giờ thế nào? Kể tao nghe đi .
_Tốt nghiệp phổ thông tao học đại học năm năm . Năm thứ ba tao gặp và yêu Hà Vy đến bây giờ . Ra trường , tao xin được làm việc ở công ty liên doanh với Nhật ở khu công nghiệp Quế Võ . Mày biết đấy , tao muốn cưới Hà Vy nhưng nhà không có , lương lậu có hơn hai chục triệu mỗi tháng mà bao thứ việc phải tiêu đến , biết bao giờ mới mua được nhà mà lấy vợ .
_Chả lẽ không có nhà thì không lấy được vợ . Ai cũng như mày thì ế hết à . Thuê nhà để ở chứ sao .
_ Khổ nỗi nàng lại là con nhà gia thế .
_Tốt quá còn gì ! Bảo bố mẹ vợ mua nhà cho .
_Mày biết tính tao còn gì . Tao không thích nhờ vả ỷ lại vào nhà vợ , rồi mang tiếng chó chui gầm chạn , khó ăn khó nói .
_Thế mày chê tao nhờ vợ à .
_ Nhờ vợ nó khác , nhờ bố mẹ vợ nó khác .
_ Đúng là dân trí thức , rách chuyện . Cứ sống đơn giản như tao đỡ mệt đầu . Mình sống cho mình chứ có sống hộ ai đâu mà sợ dư luận thiên hạ . Thôi việc của mày thì mày ʇ⚡︎ự giải quyết . Tốt nhất là về làm việc với tao thì kinh tế sẽ có .
*****
Dạo này tối nào nhà cũng có khách, bố mẹ bắt Hà Vy ở nhà tiếp khách . Khách không mời của nàng là Trung và Kiên . Hai người khéo bảo nhau , một người ngày chẵn một người ngày lẻ . Nàng tiếp chuyện miễn cưỡng , câu chuyện rời rạc , tẻ nhạt mà hai người họ cứ chai mặt . Họ cũng không có việc gì sao mà cứ đeo bám nàng vậy .
Mấy ngày rồi không thấy Tuấn nhắn tin , không biết có chuyện gì . Gọi điện không nghe máy , nhắn tin không trả lời . Lòng nàng như lửa đốt . Hay bố mẹ đã nói gì với anh ấy .
Thứ bảy , từ chỗ làm nàng về thẳng chỗ trọ của Tuấn . Anh vẫn chưa đi làm về . Nàng ra quán cà phê gần nhà Tuấn ngồi đợi . Chắc chắn là bố mẹ đã nói gì với anh ấy rồi . Nhưng tại sao anh ấy không nói gì với mình mà cứ im lặng như vậy , vừa nghĩ nàng vừa dáo dác nhìn ra đường . Ngồi mãi đến 9 giờ tối vẫn không thấy bóng dáng Tuấn đâu . Nàng quay xe về lại nhà Tuấn thấy cửa vẫn khóa ngoài . Chán nản nàng đi xe về nhà . Vừa về đến nhà , đã thấy bố mẹ đang ngóng ở cửa . Vừa nhìn thấy Hà Vy , bà Dung đã tru tréo :
_ A ! Mày giỏi thật đấy Vy ! Đi đâu mà bây giờ mới về , không nhắn tin cho bố mẹ biết chừng , để bố mẹ ở nhà lo lắng như thế nào mày có biết không ? Lại đi cùng thằng Tuấn chứ gì . Khổ thân tôi không ! Cá không nghe muối cá ươn . Giời ơi là giời .
Mặc kệ bà Dung nói , Hà Vy lầm lũi lên cầu thang đi về phòng mình . Nàng úp mặt xuống gối , khóc tấm tức
Ở dưới nhà ông Vân từ tốn :
_ Bà việc gì phải ầm ĩ lên thế . Bà không nhìn mặt con bé nó đang rầu rĩ à . Hai đứa chúng nó chắc có chuyện gì với nhau nên mới như vậy . Chắc là thằng Tuấn nó nghe lời tôi .
Nằm khóc chán chê , Hà Vy sửa soạn quần áo đi tắm . Dòng nước mát mơn man da ϮhịϮ làm cho nàng tỉnh táo hơn . Đây mới là thử thách thật sự cho tình yêu của nàng . Trước đây , chỉ là những giận hờn vu vơ , chỉ một hai ngày là một trong hai đứa phải làm hoà , rồi lại ríu rít như đôi chim câu .
Sáng chủ nhật , nàng dắt xe định đi thì bà Dung rút chìa khóa xe , nàng đành để xe lại chỗ cũ . Rồi nàng lên tầng , một lúc sau quay xuống , đi ra ngoài. Bà Dung định chạy theo kéo lại nhưng ông Vân bảo :
_ Con nó lớn rồi , bà cứ kệ nó đi .
Hai ông bà ngồi trầm tư uống nước , mỗi người theo đuổi một suy nghĩ . Bỗng bà Dung bảo :
_ Ông ơi , hay là ông xin việc cho thằng Tuấn về sở ông , bố trí cho nó một chỗ màu mỡ nào đó .
Đất không chịu giời thì giời chịu đất vậy .
*****
Sau buổi nói chuyện với ông Vân , Tuấn cứ trằn trọc suy nghĩ không ngủ được . Tuấn yêu Hà Vy , anh nguyện làm tất cả vì nàng . Để nàng sung sướиɠ , hạnh phúc , anh nên rời xa nàng chăng ? Hay anh tìm con đường đi theo Hưng làm giàu , để bảo vệ ϮιпҺ yêu của mình ?
Nhưng liệu theo Hưng có kiếm được nhiều tiền như Hưng nói không ,bởi vì Hưng cũng phải phụ thuộc vào vợ . Anh đã đọc nhiều câu chuyện về tình yêu , những trắc trở trong đó đều xảy ra muôn màu muôn vẻ , nhưng cũng chỉ là trong truyện , trong tiểu thuyết . Thôi , trước mắt cứ nghe theo lời của bác Vânđã ,tạm xa Hà Vy một thời gian , rồi tính tiếp .
Chiều thứ bảy , lúc chuẩn bị về thì Hưng gọi điện , bảo gửi xe ở công ty , Hưng đang đợi ngoài cổng , đón anh về nhà chơi. Tгêภ đường đi ,Hưng bảo :
Sau hôm gặp mày , tao về nói chuyện với bà xã . Bà xã mừng quá bảo tao lên đón mày về nhà chơi . Nếu muốn mở rộng quy mô làm ăn thì phải cần những người như mày cộng tác . Vì việc đột xuất nên hôm nay tao mới lên được . Mày về nhà chơi và tìm hiểu công ty , sáng thứ hai tao chở mày về lại công ty .
_ Thể tao gọi bà xã mày là em hay là chị ?
_Cái thằng ! Là em nghe rõ chưa .
Xe dừng trước cửa một ngôi nhà mặt tiền rộng khoảng mười mét vuông , xây theo phong cách giản đơn , ở ngay thị trấn Lim . Vào nhà , Hưng nhanh nhẹn giới thiệu đây là Duyên bà xã tao , còn đây là anh Tuấn mà anh đã nói chuyện với em . Hai người chào hỏi xã giao nhau .
_ Em nghe anh Hưng nói chuyện nhiều về anh anh Hưng bảo anh giỏi lắm , anh cố gắng về đây giúp bọn em đi .
_ Anh là dân kỹ thuật , không biết sang lĩnh vực mới này có phù hợp không .
_ Anh cứ khiêm tốn , thông minh như anh việc gì chả làm tốt.
_Thằng Hưng lại cho anh lên mây xanh rồi , em đừng tin lời nó . Tuấn cười .
Vợ Hưng trẻ hơn tuổi rất nhiều . Nếu không biết trước có lẽ Tuấn đoán chỉ quãng tuổi bọn anh . Vợ Hưng rất đẹp , vẻ đẹp mặn mà của cô gáι miền quê quan họ nhưng không kém phần sắc xảo.
_ Hai anh ngồi uống nước , vừa nói Duyên vừa rót nước mời .
_Em chào các anh , em chào chị .
Một cô gáι tuổi ngoài hai mươi , xinh đẹp không kém Duyên , đi vào nhà .
_ Giới thiệu với anh Tuấn , đây là Uyển Nhi , phụ trách bộ phận tài chính của công ty , em nó làm ở đây từ ngày đầu công ty thành lập .
_Chào em . Con gáι Bắc Ninh ai cũng đẹp quá , làm anh chưa uống ɾượu mà đã say rồi . Tuấn pha trò .
_ Thôi chúng ta sang nhà hàng phía bên kia đường , mừng ngày anh em hội ngộ .
_Thế các cháu đâu em ? Anh vội quá không kịp mua quà cho các cháu .
_ Không cần đâu anh ơi . Các cháu em gửi ở ông bà ngoại hết rồi . Công việc bận nên nhờ ông bà chăm hộ , chỉ thỉnh thoảng vào thăm . Ông bà ngoại ở trong làng anh à , cách đây có mấy trăm mét thôi
_Nào ta đi thôi .
Bốn người vào phòng víp đã đặt sẵn . Đợi người phục vụ rót ɾượu xong , Hưng lên tiếng :
_ Nào ta cùng nâng ly chúc mừng cuộc hội ngộ ngày hôm nay .
_Tên em đẹp quá , Uyển Nhi à . Chắc bố mẹ em làm bên văn hóa nghệ thuật ?
Hi hì hi , Uyển Nhi che miệng cười :
_ Dạ . Bố mẹ em là nông dân , bố mẹ em làm ruộng a. Nghe nói bố mẹ em thích xem phim Đài Loan nên đặt tên em như vậy .
_ Em quê ở đâu ? Chắc gần đây ?
_Dạ . Em quê ở Yên Thế ,tỉnh Bắc Giang ạ .
_Ôi ! Cùng quê với anh . Anh ở Hiệp Hoà _ Bắc Giang đây .
_ Nào . Nâng ly chúc mừng chúng ta cùng người Hà Bắc nào . Bà xã Hưng lên tiếng .
Mọi người vừa ăn vừa chuyện trò thật vui . Thỉnh thoảng tiếng cười lại rộn lên khi đấy buông câu đùa hài hước .
Sáng hôm sau , Duyên bận, chỉ có Tuấn, Hưng và Uyển Nhi vào công ty . Công ty nằm trong khu công nghiệp của huyện , gồmbên kinh doanh và bên sản xuất . Bên sản xuất chỉ có một ρhâп xưởng may . Hưng bảo :
_ Công ty kinh nghiệm sản xuất chưa có , nên chỉ đầu tư ban đầu một ρhâп xưởng may , vốn đầu tư ít , nhận may gia công cho các công ty may lớn xung quanh . Vì may gia công nên lãi suất không cao lắm , thôi thì mỗi thứ một ít , năng nhặt chặt bị ông à . Còn hiện tại chủ yếu thặng dư của công ty nằm ở mảng kinh doanh là thế mạnh của công ty từ trước đến giờ . Hôm nay chủ nhật , bên xưởng may nghỉ , bên kinh doanh chỉ có bộ phận giao nhận hàng , đóng gói là vẫn hoạt động . Vừa đi , Hưng vừa diễn giải . Ông tham quan công ty rồi sớm có câu trả lời cho tôi nhé .Thôi . Bây giờ tôi có việc phải đi , Uyển Nhi giúp anh làm cho anh Tuấn hiểu rõ hơn về công ty nhé . Nếu anh Tuấn đồng ý về công ty giúp anh thì công của em to lắm , anh sẽ thưởng . À mà anh Tuấn chưa vợ đâu Uyển Nhi nhé . Hưng cố nói thêm câu nữa rồi mới chịu rời đi .
( Còn nữa )