Phần bốn
TG : Cao Nguyen
_Thôi nào uống đi, buồn cũng có giải quyết được gì đâu . Có chuyện gì ông kể tôi nghe xem nào . Duy vừa nâng chén ɾượu vừa nói.
_ Tối qua tôi thấy Xuân lên xe đi với lão Dũng . Không ngờ em thay đổi nhanh quá ông à . Tôi vẫn còn yêu em nhiều lắm ông à . Chắc là giây phút yếu lòng , bồng bột của em thôi mà . Em còn trẻ nên không suy nghĩ không được chín chắn.
_ Tao mong là vậy . Nhưng mà mày muốn giữ em bên mình sao mày ʇ⚡︎ự ti vậy , vừa thấy thế đã ngại không dám gặp em .
_ Tao đâu có ngại . Nhưng những lúc gặp nhau , tao nói chuyện mà đầu óc em để đi đâu ấy . Lắm lúc em giật mình hỏi tao đang nói gì , rồi em lại cười xòa xí xóa .
_ Cứ như tao có khi lại hay , dưới tao còn hai đứa em , làm được bao nhiêu tiền tao gửi về cho bố mẹ hơn nửa để đỡ đần bố mẹ nuôi hai em ăn học . Chính vì vậy nên đến bây giờ tao làm gì có người yêu . Đấy ! Cứ như mày bây giờ mệt lắm . Thôi ! Uống đi .
Hai đứa vừa uống vừa chuyện trò cũng hết lít ɾượu . Rồi lăn ra ngủ . Bát d᷈-/i᷈a để ngổn ngang .
*****
Cả đêm hôm đó Xuân thao thức không sao ngủ được . Nàng sướиɠ nghĩ đời mình sắp bước sang trang mới . Không còn phải lo toan từng đồng bạc lẻ nữa . Có nắm mơ nàng cũng không nghĩ được số phận nàng lại may mắn đến vậy . Thật sáng suốt khi nàng mở quán cà phê . Ôi ! Một căn nhà tгêภ con phố đông đúc của thành phố Bắc Ninh . Có lẽ làm còng lưng cả đời nàng cũng không mua nổi . Rồi 100 triệu tiền tiêu vặt hàng tháng . Tiêu vặt !
Nàng nghĩ đến Hoàng . Anh ấy thật tốt , mình và anh có biết bao kỷ niệm đẹp . Nhưng không thể sống bằng kỷ niệm được . Một cuộc sống lam lũ, đói nghèo nếu mình sống cùng anh ấy . Phải quyết định dứt khoát với anh Hoàng thôi . Nhưng gặp anh ấy mình biết nói gì đây . Lỗi đâu phải do anh . Chắc hẳn là buồn lắm khi mình chia tay anh ấy. Nàng thϊếp đi lúc nào không biết , tính dậy đã hơn 10 giờ sáng. Nàng vệ sinh cá nhân , trang điểm rồi bước xuống tầng dưới . Nhân viên vẫn làm việc bình thường , thấy nàng xuống tất lên tiếng chào và nói :
_Lần đầu tiên thấy chị dậy muộn vậy , chắc là đêm qua khó ngủ ha chị
_ Chị đi ăn đi , mọi việc để chúng em lo cho .
Nàng mỉm cười :
_Cám ơn mọi người nhiều nhé.
Đến quán phở quen thuộc , nàng ăn thật ngon lành . Phở hôm nay hình như có hương vị đặc biệt thì phải . Định quay luôn về quán , nghĩ thế nào nàng lại lững thững tản bộ . Trời cuối thu , không nắng , se se lạnh . Nàng ngồi ghế đá trong công viên, lác đác một vài người công nhân đang chăm sóc, tỉa tót các cây cảnh. Một vài người đang câu cá ven hồ . Một người bỗng kéo lên được con cá trắm tương đối to ,dễ đến ba,bốn kg , những người xung quanh ồ đến , suýt xoa :
_ Con cá này to quá . Giống trắm đen này ngon lắm nhé .
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt , ʇ⚡︎ự nhiên nàng bật cười . Nàng còn câu được con cá bự hơn nhiều .
Tгêภ cây , những chú chim ríu ra ríu rít , những bông hoa còn đẫm những giọt sương đang dần hé nở . Nàng đắm chìm trong không gian lãng mạn đó , lòng lâng lâng niềm vui khó tả .
Về đến quán đã gần 1 h chiều , chỉ có một nhân viên ngồi trực, còn lại tranh thủ nghỉ trưa .
Ngồi tám chuyện với em nhân viên , có một tốp khách đến , nàng nhanh nhẹn cùng em nhân viên phục vụ chu đáo .
Buổi tối ,trằn trọc mãi mà không ngủ được, nàng suy nghĩ không biết làm sao để nói lời chia tay với Hoàng . Giáp mặt không được , nàng định nhắn tin , nhưng được vài dòng nàng lại xóa đi . Làm thế nào bây giờ . Cuối cùng , nàng ra bàn ngồi viết thư cho Hoàng . Đây là lần đầu tiên nàng viết thư . Thế hệ của nàng hầu hết đều nhắn tin qua điện thoại chứ không có viết thư .
*****
Tối thứ hai , đi làm về ăn cơm xong , Duy và Hoàng đang ngồi xem tivi thì có em nhân viên chỗ Xuân đến , đưa cho Hoàng lá thư của Xuân
Hoàng hỏi :
_Xuân đâu mà phải viết thư , nhờ em mang đến
_ Dạ . Chị Xuân không có ở quán , em cũng không biết chị đi đâu anh à .
_Cám ơn em nhé . Để anh đưa em về .
_Dạ không cần đâu anh ơi , có người đèo em về rồi . Em chào hai anh .
Để mặc Duy ngồi xem tivi , Hoàng cầm lá thư ra giường , vội vàng mở ra đọc . Nàng viết :
” Anh Hoàng ! Đầu thư em chỉ mong anh tha thứ cho em vì đã làm anh đau khổ . Vì không dám gặp anh nên em nhờ trang thư này nói hộ lòng em . Anh Hoàng ! Bản thân em cũng rất buồn , rất khổ , nhưng em vẫn lựa chọn để cuộc sống của em sẽ tốt đẹp hơn bây giờ . Em sợ cuộc sống lao động cần mẫn chăm chỉ xa nhà mà nghèo vẫn hoàn nghèo . Nếu chúng mình có lấy nhau thì phải sinh con , nuôi nấng chúng trong nghèo khó em sợ lắm . Em sợ mình hèn nhát không vượt qua được Em xin lỗi vì đã từ bỏ con đường khó khăn mà chọn con đường chẳng ra gì . …………………………………………..
……………….,…………………………………………..
Cuối cùng em chỉ biết ngàn lần xin lỗi anh và cầu mong anh tha thứ cho em mà thôi . ”
Thấy Hoàng yên lặng không nói năng gì , Duy hỏi :
_Xuân viết thư nói sao ?
Hoàng không nói năng gì , đưa lá thư cho Duy đọc . Đọc xong , Duy bảo :
_ Em nó đã dứt tình như vậy thì đành chịu . Duyên số hai đứa mày không đến được với nhau . Nếu cứ ở quê thì chắc không xẩy ra chuyện .
Hoàng điện cho giám đốc xin nghỉ phép năm vì gia đình có việc bận đột xuất .
Cả ngày hôm sau anh nằm bẹp tгêภ giường , chẳng thiết ăn uống gì . Dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng anh vẫn sốc thực sự . Người con gáι anh yêu tha thiết , trong trắng hồn nhiên đã thay đổi nhanh đến vậy sao ? Ước vọng về một mái ấm gia đình với Xuân đã tan thành mây khói . Lòng anh tê tái , đau đớn biết bao nhiêu . Trái tιм anh đau nhói như ngàn mũi dao đâm vào . Tại sao ? Tại sao đời lại bất công đến vậy . Chiều tối , Duy về , thấy nhà cửa tối om . Bật đèn lên , thấy Hoàng như một ҳάc ૮.ɦ.ế.ƭ tгêภ giường . Anh đến bên lớn tiếng :
_ Từ sáng đến giờ vẫn chưa ăn uống gì à . Cái thằng . Lụy tình quá làm gì . Thôi . Để tao đi mua cái gì về hai thằng cùng ăn .
Hoàng uể oải nhai , miệng đắng ngắt . Hai thằng ăn trong im lặng . Mấy lần Duy định lên tiếng nhưng lại thôi vì nghĩ bây giờ có nói gì cũng không vào đầu nó được . Cái thằng … !
Cả đêm Hoàng trằn trọc mãi không thôi . Duy cũng chập chờn trong giấc ngủ canh chừng , sợ thằng bạn nghĩ quẩn .
Trong đầu Hoàng văng vẳng lời bài hát
“Làm sao giữ được người trong mộng
Để được tình yêu, dẫu bẽ bàng.
Làm sao ﻮ.เ.+ế+..Ŧ được người trong mộng
Để trả thù duyên kiếp phũ phàng
Gifsdết người đi! Gifsdết người đi!
Gifsdết người trong mộng đã bội thề
Gifsdết người đi! Gisdfết người đi!
Gifsdết người quên tình nghĩa phu thê…. ”
Rồi anh nghĩ đến những vụ án vì tình thỉnh thoảng được đưa lên tгêภ các trang báo ,trang ๓.ạ.ภ .ﻮ . Bây giờ anh mới thấy nỗi đau của kẻ bị phụ tình nó như thế nào . Anh bỗng cất tiếng :
_ Được rồi ! Quyết định như vậy đi !
Duy giật mình tỉnh giấc hỏi :
_Sao đấy ? Có chuyện gì nữa đấy ?
_ Không có chuyện gì đâu . Ngủ đi mày .
( Còn nữa)