Dòng đời – Chương3

Vũ Linh 146

Phần ba
TG : Cao Nguyen

Dạo này, Hoàng thấy Xuân không còn như xưa , không lẽ nàng đã thay đổi thật rồi . Khi trước, vừa thấy bóng anh , nàng đã ùa tới , ríu rít , nhí nhảnh . Thế mà nay gặp nhau , câu chuyện của hai đứa thật rời rạc,anh cảm thấy nàng như đang muốn rời xa mình . Nàng đã thay đổi rồi chăng ? Đáng lẽ hôm nay là ngày anh sang chơi chỗ nàng , nhưng ʇ⚡︎ự dưng thấy ngại , mà chỗ nàng cũng chỉ cách chỗ anh chừng hai km . Anh lững thững đi bộ , dòng suy nghĩ không đầu không cuối . Lúc thì nghĩ về những năm tháng vô tư, cùng chơi đùa với lũ bạn , lúc thì nghĩ đến bố mẹ và các em giờ này đang làm gì . Những đồng tiền anh gửi về không biết có dám tiêu pha không ? Hay lại chắt chiu để dành . Nghĩ đến gia đình , anh lại ứa nước mắt, thương bố mẹ lam lũ nơi quê nhà . Bước chân vô định chẳng hiểu tại sao lại đưa anh tới đây . Nghe tiếng nói cười quen thuộc , ngẩng lên , anh thấy Dũng và Xuân lên chiếc Mercedes màu đen bóng lộn . Anh giật mình lùi lại , nép mình vào gốc cây bên đường . Mất rồi , anh đã mất Xuân thật rồi . Rồi anh lại ʇ⚡︎ự nhủ , chắc là chút bồng bột bất chợt của Xuân thôi , chứ Xuân làm sao yêu người đáng tuổi cha chú mình . Hay là Xuân …. Anh gạt luôn cái suy nghĩ chợt thoáng qua. Anh cứ đi trong vô định . Tiếng hát của ca sỹ Cẩm Ly vang lên trong một quán ven đường :

Còn gì nữa đâu mà khóc với sầu

Còn gì nữa đâu mà buồn với nhớ

Thôi hết rồi, thôi hết rồi, thôi hết rồi

Ta xa nhau rồi còn gì đâu nữa mà mong.

Anh rẽ vào , gọi chai ɾượu trắng và d᷈-/i᷈a mồi nhắm . Anh buồn quá ! Chưa có bao giờ anh buồn như hôm nay . Uống ly ɾượu mà anh không có cảm giác gì , như uống nước lọc vậy .

Uể oải nhai miếng mực nướng , lòng anh tan nát

Em ơi tìm đâu ngày xưa ngày em chưa biết gì

Lệ sầu chưa ướt hoen mi

Đôi ta cùng mơ ngày sau mình chẳng mong sang giàu

Chỉ cần hai đứa bên nhau, chỉ cần hai đứa yêu nhau.

Lời bài hát như mũi dao khía sâu vào vết thương lòng anh đến vậy . Các bàn bên cạnh , các đôi trai gáι vừa ăn uống vừa cười nói vui vẻ . Còn anh , một mình cô đơn chiếc bóng . Đến lúc quán chỉ còn mình anh , lặng lẽ trả tiền , rồi thất thểu đi về . Thấy anh buông người xuống giường , chẳng nói năng gì , Duy thằng bạn cùng phòng lên tiếng:

_Khϊếp ! Nồng nặc mùi ɾượu ! Lại buồn chuyện gì đấy hử ? Lại chuyện về em Xuân à ? Bỏ rơi mày đi với thằng Dũng à ?

_ÔI ! Tình yêu ! Yêu là ૮.ɦ.ế.ƭ ở trong lòng một ít .

Cứ như tao đây nay không người yêu người đương gì lại hay, cứ vô lo vô nghĩ, không buồn đau . Rồi hắn nghêu ngao với giọng khê nồng :

Một người đi với một người

Một người đi với nụ cười hắt hiu

Hai người vui biết bao nhiêu

Một người lặng lẽ buồn hiu đứng nhìn

Mãi 9 giờ sáng hôm sau , Hoàng mới tỉnh giấc . Duy bảo :

_ Hôm nay chủ nhật , mày ở nhà ,tao ra chợ mua ít đồ nhắm về ,anh em mình nhậu lai rai.

*****

Dũng đưa Xuân đến nhà hàng 5sao tгêภ thành phố Bắc Ninh . Xuân chσáпg ngợp với sự sang trọng, ngại ngùng không dám vào . Dũng thấy sự bối rối của Xuân , hắn khoác vai Xuân , đưa nàng đến một căn phòng, kéo ghế ra ,mời nàng ngồi xuống . Có lẽ hắn quen thuộc nơi này lắm , nên Xuân thấy một người đàn ông ăn vận comple , thắt cà vạt , cung kính :

_Anh Dũng dùng gì ạ .

Rồi người đó vẫy tay gọi nhân viên đi cùng mang quyển danh bạ thực đơn đến.

Dũng cầm lấy , chỉ trỏ các món cần dùng quay sang nói với Xuân:

_ Đây là chỗ quen biết của anh em à , cứ ʇ⚡︎ự nhiên em nhé .

_ Cả đời em chưa bao giờ được vào chỗ sang trọng như thế này , nàng thật lòng .

_Từ nay em đến đây thường xuyên , nếu em muốn , Dũng đắm đuối nhìn nàng.

_ Nào ! Ta cùng nâng ly !

_ Em chịu thôi , em chưa từng uống ɾượu bao giờ ., nàng mỉm cười .

_ Rượu vang Pháp này ngon và nhẹ lắm , em uống thử đi .

_ Dạ .

Nhìn nàng nhăn mặt ,nhăn mũi uống trông thật đáng yêu .

_ Dạ . Hơi ngọt ngọt nhưng chát anh ơi.

Quả thật từ trước đến giờ , trong các buổi liên hoan hay tụ tập nhau , nàng và lũ bạn chỉ uống nước ngọt . Nhớ hồi còn làm ở công ty , những dịp liên hoan , thấy một số chị uống ɾượu ,bια như đàn ông , nàng lắc đầu lè lưỡi .

Uống hết ly ɾượu , mặt nàng hồng lên trông càng xinh đẹp . Có lẽ Dũng yêu nàng thật . Nàng ngây thơ , trong trắng . Luôn tiếp xúc với những thủ đoạn , lừa dối ,xảo trá , ở bên nàng hắn thấy thật bình yên . Là một tay săn lão luyện , chỉ một,hai ngày là hắn đã ϮhịϮ được con mồi . Nhưng với nàng thì khác ,hắn yêu nàng như một chàng trai mới lần đầu biết yêu.

_Em ăn đi .

_ Dạ. Em chưa bao giờ dùng những đồ này , nàng chỉ vào dao ,dĩa tгêภ bàn . Và những món ăn này em cũng chưa bao giờ được ăn, nàng thật thà

Dũng ʋòпg sang bên nàng , hướng dẫn nàng cách dùng dao ,dĩa . Rồi Dũng trở lại chỗ ngồi , khuyến khích nàng :

_Đúng rồi ,tốt lắm , em học thuộc bài nhanh lắm . Vừa ăn, họ vừa chuyện trò vui vẻ . Thỉnh thoảng,Xuân lại bảo: anh chỉ bịa , thật thế không rồi cười nắc nẻ .

_ Anh cứ chọc em hoài làm em mắc nghẹn bây giờ . Em bắt đền anh đấy.

Xong bữa , nàng và Dũng lên uống cà phê ở tầng thượng của tòa nhà . Từ tгêภ cao nhìn xuống , ánh đèn nhấp nháy như sao sa , khung cảnh tuyệt đẹp và thơ mộng . Giọng trầm ấm ,Dũng nói :
_ Xuân à . Anh yêu em ngay từ buổi đầu gặp em . Như người ta nói , một tình yêu sét ᵭάпҺ . Em biết đấy , với vị trí hiện nay, anh
rất bận rộn . Nhưng anh khao khát được gặp em . Được nghe giọng nói, tiếng cười của em . Gặp em , anh như trở lại tuổi thanh niên , bên em anh thấy thật dịu êm . Lúc nào hình bóng em cũng hiện ra trong anh . Anh chỉ tiếc là anh đã có gia đình , không thể cho em danh phận chính thức được . Với chức danh chủ tịch tập đoàn , nếu ly hôn vợ , công việc làm ăn của anh sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng .

Anh sẽ mua cho em một căn nhà ở phổ Nguyễn Gia Thiều , là một trong những con phố sầm uất nhất thành phố Bắc Ninh này,sổ hồng đứng tên em. Và hàng tháng anh sẽ chu cấp cho em 100 triệu để em tiêu vặt . Anh sẽ lo cho em và bên em suốt đời . Đồng ý nhé em .

Đột ngột quá ,Xuân tưởng như mình đang mơ . Một chàng hoàng ʇ⚡︎ử hào hoa phong nhã đã tỏ tình với nàng . Trấn tĩnh lại, nàng nhỏ nhẹ :

_ Bất ngờ quá ,anh để em suy nghĩ rồi em sẽ trả lời anh nhé .

_ Nhưng nhanh nhanh nhé . Anh không muốn đợi lâu đâu em yêu .

Dũng đưa Xuân đi mua sắm mấy bộ đồ hàng hiệu , rồi rẽ vào phố Nguyễn Gia Thiều ,đi chậm cho nàng cảm nhận . Đưa nàng về đến nhà , Dũng và nàng lưu luyến chẳng muốn rời xa nhau .

( Còn nữa)

Chuyên mục: Cuộc sống

3.33 ( 6 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất