Dối Tình – Chương 12

Vũ Linh 311

Sau khi thẩn thờ hồi lâu,anh lấy khăn giấy tгêภ bàn lau vội vết ɱ.á.-ύ tгêภ khóe miệng,anh ôm một bên gương mặt sưng vù chạy nhanh về nhà.

Nói về việc vì sao anh biết chị ăn tối ở đây cùng Đoàn thật ra cũng trùng hợp bạn anh cũng tổ chức gặp mặt tại nhà hàng này.Khi anh dắt xe ra về thì vô tình nhìn thấy chị từ taxi bước xuống,anh theo chị thì biết được chị hẹn với Đoàn,chuyện là như vậy.

Anh chạy vội về nhà vì sợ lần này chị sẽ đi về nhà mẹ chị mà bỏ anh,vào nhà thấy nhà cửa tối om, nhưng trong phòng ngủ từ khe hở vẫn hắt ra ánh đèn mờ, anh biết chị đang ở phòng ngủ, cũng may chị đã không bỏ rơi anh lúc này.

Anh bật đèn lên,đứng trước cửa phòng ngủ lưỡng lự một lúc mới dám đưa tay lên gõ nhẹ cửa phòng.Tiếng gõ cửa vang đều nhưng chị nhất quyết không mở cửa,chị không muốn gặp anh lúc này, tâm trạng chị thật sự rất tệ,nói chuyện với anh chỉ khiến cả hai thêm tranh cãi.

Anh biết chị giận anh lắm,anh thôi không gõ cửa nữa, anh đứng dựa trước cửa phòng,anh đốt điếu tђยốς cầm tгêภ tay,anh rít một hơi thật dài khi thở ra anh bị ho sặc sụa.

Chắc cũng hơn 6 năm rồi từ khi yêu rồi cưới chị anh không còn hút tҺuốc ℓά nữa,cũng chỉ vì chị bảo ghét không ngửi được mùi hôi tҺuốc ℓά,đêm nay lần đầu tiên anh hút lại cũngđủ hiểu tâm trạng anh cũng tồi tệ vô cùng. Sau khi bị sặc,ho xong anh rít thêm vài hơi tђยốς nữa,anh phà khói ra, nhìn theo làn khói trắng lan tỏa lượn lờ trong không trung,mắt anh nhìn theo với cảm xúc ngổn ngang giọng anh bất đầu đều đều nói:

-Anh biết em đang giận anh nếu không nói là em đang rất hụt hẫng.Anh xin lỗi đã nặng lời với em, nhưng mong em hiểu là anh ghen và vì ghen anh mới ᵭάпҺ mất đi lí trí khi nói những lời làm em tổn thương.

Chị vẫn im lặng vùi mình trong chăn khóc nức nở, nghe tiếng chị khóc anh càng dằn vặt anh hơn,anh xoay người lại trước cửa phòng,anh cúi đầu xuống đất anh lại cất giọng trầm đục nói :

-Em đừng khóc sẽ làm anh đau lòng, xin lỗi em, Chỉ vì yêu em nên anh đã không kìm chế được bản thân khi thấy em hẹn riêng cậu ta. Em biết không lúc nhìn em cười nói cùng cậu ta Tim anh đau lắm, bao lâu rồi em không còn cười với anh như vậy nữa?

Anh hiểu anh là người chồng tồi đã để em chịu nhiều thiệt thòi,anh hiểu những xót xa em phải chịu khi đối diện với mẹ.Nhưng bà là mẹ anh,mẹ anh đã vất vả một mình nuôi anh,bà là người phụ nữ mà anh kính trọng và yêu thương nhất cho đến khi anh được gặp yêu em và cưới em thì cuộc đời anh có thêm một người phụ nữ mà anh nguyện suốt đời gắn bó yêu thương là em.
Mẹ không công bằng với em, anh vẫn biết nhưng mẹ già rồi em à, bà cũng không thể sống đời cùng chúng ta mãi được.Giữa chữ hiếu và chữ tình anh thật sự khó có thể cân bằng,khi em vì anh mà chịu thiệt đủ đường anh đã rất hạnh phúc và biết ơn em.

Rồi đến cái hôm 30 tết vợ chồng mình về quê,khi thấy Linh ở trong nhà anh cũng giống như em đều rất khó chịu nhưng mẹ nói nhờ cô ta giúp đỡ mẹ rất nhiều trong thời gian không có vợ chồng mình bên cạnh nên anh cũng không nghĩ gì nhiều,rồi khi mẹ nặng nhẹ em anh cũng biết em chịu thiệt nhưng anh nghĩ cái cô Linh đó chẳng là gì mà có thể xen giữa anh và em.Quan trọng là niềm tin chúng ta dành cho nhau.Em không tin anh và anh cũng đã nghi ngờ khi dạo gần đây em qua lại với Đoàn.

Sự việc đi quá xa khi vì một phút bốc đồng hiểu lầm đã khiến chúng ta mất đi đứa bé mà chúng ta đã ngày đêm mong mỏi,đến khi nhìn thấy em như một cái ҳάc không hồn suốt ngày ra vào thẩn thờ anh biết mình đã sai rồi em à,em coi anh như không khí anh lại càng lo sợ, anh sợ anh sẽ mất em.Cũng tại thời điểm này Đoàn luôn xuất hiện bên em nên anh càng sợ hơn anh sợ rồi cậu ta sẽ ςư-ớ.ק mất em đi lúc đó anh không biết sống như thế nào nữa.

Anh biết lúc này anh không có tư cách để xin em tha thứ nhưng anh thật sự yêu em Thanh ơi!

Nằm bên trong nghe anh trải lòng mà tιм chị quặn thắt từng cơn, đã từng vì nhau hi sinh tất cả, đã từng thề ước bên nhau trọn đời, dù cuộc đời lắm chông gai sóng gió chỉ cần vững lòng tin sẽ hạnh phúc mãi bên nhau, nhưng đến hôm nay thì sao? Niềm tin mỏng manh còn hơn bồ côпg αпh trong gió,chỉ cần một cơn gió thoảng cũng đủ cuốn bay đi tất cả.

Chị nghĩ rằng rồi Tình yêu của anh chị rồi sẽ như thế nào đây, liệu có đủ yêu đủ bao dung vị tha để trở về như lúc ban đầu, chỉ vì sự xuất hiện của Linh và Đoàn cộng thêm sự đay nghiến của mẹ chồng mà hôn nhân của anh chị như một giọt nước tràn ly,đến khi mẹ anh hiểu ra chị mới thật sự là chân ái của anh và Linh chỉ là một loại phò d᷈-/i᷈ không ra gì chỉ muốn giành dật chồng chị, cái loại ăn không được thì phá cho hôi đó thì liệu rằng bà có đủ can đảm,mặt mũi để đối diện với chị người con dâu luôn hiếu thuận với bà nhưng bà lại xem như là một cái gai trong mắt hay không?

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất