Phần năm
TG : Cao Nguyen
Huệ về đến nhà, sung sướиɠ hít thở bầu không khí trong lành nơi thôn quê . Bà Hồng xoa xoa ,nắn Ϧóþ tay con gáι, giọng xót xa :
_Khổ thân con gáι tôi . Nhưng con lên chăm sóc bà mấy tháng cuối đời của bà để mẹ được an lòng . Mẹ thương bà như mẹ ruột của mình con à . Kể bà vẫn ở nhà thì mẹ được chăm sóc cho bà thì hay biết mấy . Thôi, đi tắm rửa rồi ăn cơm đi con .
Mấy hôm sau , Huệ nói chuyện với bố mẹ :
_ Con không đi học cao đẳng đâu . Bố mẹ làm cho con mấy gian nhà cấp bốn lợp mái ngói xi măng để con làm cửa hàng bán tạp hóa . Và bố mẹ cấp cho con ít vốn . Bao giờ kiếm đủ tiền con trả lại bố mẹ . Mấy tháng ở tгêภ thành phố con thấy giá cả rẻ hơn chỗ mình nhiều lắm .
Ông Trung hỏi :
_Nhà mình không có truyền thống buôn bán kinh doanh , con đã suy nghĩ kỹ chưa ? Buôn bán khó khăn lắm , không cẩn thận là lỗ vốn như chơi , không phải ai cũng làm được đâu con ạ .
Huệ mỉm cười :
_Ở tгêภ đấy những lúc đi chợ con cũng lân la hỏi han , tìm hiểu rồi bố mẹ ạ . Bố mẹ cứ mạnh dạn đầu tư cho con đi . Nếu lỗ vốn con lấy chồng giàu con đền cho bố mẹ . Hì hì hì .
Cả hai ông bà đều cười :
_Cha bố cô , chỉ được cái lém lỉnh . Được rồi , bố mẹ sẽ đầu tư cho .
Huệ nghĩ đến chuyện kinh doanh bởi mảnh đất ông bà Trung – Hồng rộng khoảng hai sào , nằm ngay cạnh con đường liên xã , người đi lại tấp nập . Cứ phải mạnh dạn tìm hướng đi cho mình .
Sau thời gian đầu bỡ ngỡ , đến nay cửa hàng tạp hóa của Huệ đầy đủ các chủng loại hàng . Khách hàng ra vào tấp nập như bách hóa huyện ngày xưa . Người ta mến cô gáι bán hàng sởi lởi , ăn nói có duyên ,lễ phép . Hàng hóa xếp ngăn nắp , theo từng chủng loại . Các mối hàng tin tưởng vì Huệ luôn giữ chữ tín, thanh toán sòng phẳng , đúng hẹn . Bây giờ cô không phải đến tận nơi lấy hàng nữa mà chỉ cần gọi điện là mối hàng nhanh chóng chuyển đến tận nơi . Tuy buôn bán , không như những người khác chỉ chú trọng vào lợi nhuận , Huệ vẫn thừa hưởng tấm lòng nhân hậu từ bố mẹ mình . Hôm đó , có bà cụ tần ngần cầm trong tay ít tiền lẻ trước gian hàng, Huệ hỏi : ” bà muốn mua gì để con lấy cho “. Bà cụ bảo : ” Muốn mua chai nước mắm nhưng không đủ tiền ” . Huệ cầm chai nước mắm lên : ” Con biếu bà , bà cần dùng gì nữa không ạ . ” Bà cụ bối rối từ chối nhưng cô đưa tận tay bà nói :”Bà không phải ngại đâu ạ , có đáng là bao ”
Đến tối Huệ hỏi bố mẹ:
_Làng mình có nhiều người neo đơn khó khăn không ạ . Làng mình rộng ,đông người , con nhỏ tuổi , trước kia chủ yếu đi học nên chỉ biết những người cùng trang lứa trong làng .
Bố cô bảo :
_Bố cũng không rõ . Cái này phải hỏi ông Hiệp trưởng thôn . Mà sao con lại hỏi vậy ?
Huệ kế lại câu chuyện hồi sáng cho bố mẹ nghe . Cô nói :
_ Nghĩ mà thương bà . Con muốn giúp đỡ những người neo đơn khó khăn trong làng một chút được bố mẹ .
Ông bà cười rạng rỡ :
_Được quá đi chứ . Con gáι bố mẹ giỏi lắm . Ăn cơm xong bố dẫn con đến nhà bác trưởng thôn .
Huệ sung sướиɠ :
_Vâng ạ .
Ông Hiệp trưởng thôn mừng rỡ khi Huệ đặt vấn đề . Ông tra danh sách rồi nói :
_ Thôn ta rộng , đông dân . Có hai mươi hộ nghèo nhưng thực sự khó khăn thì có mười hộ . Hàng tháng xã hỗ trợ chỉ có một trăm ngàn một nhân khẩu . Cháu có ϮιпҺ thần tương thân tương ái như thế thì tốt quá , thôn nhất trí phối hợp cùng cháu và gia đình ông bà Trung – Hồng. Hoan nghênh nhiệt liệt gia đình .
Rồi ông đưa cho Huệ danh sách mười hộ thực sự khó khăn .
Huệ bảo : Mai cháu sẽ đóng gói các xuất quà , mỗi nhân khẩu được mười năm kg gạo , mỗi hộ hai chai nước mắm , một túi mì chính , một kg đường, một túi bột giặt . Mỗi tháng cháu phát từng đó bác xem có ổn không ạ .
Ông Hiệp hồ hởi :
_Tốt quá rồi . Không lo bà con bị đói rồi . Cám ơn cháu và gia đình .
Huệ bẽn lẽn :
_Tối mai bác bố trí người cùng cháu đi phát quà nhé .
*****
Hôm sau, mấy người đến dọn dẹp nhà cửa và lăn sơn căn phòng cũ của cụ Lài . Căn phòng trông sáng sủa sạch sẽ hẳn lên , không còn mùi tђยốς tây phảng phất nữa . Hùng đi mua một chiếc giường đôi , một tủ đựng quần áo và một tủ nhỏ đựng đồ dùng cá nhân , chuẩn bị cho người giúp việc mới mà gia đình sẽ thuê .
May quá , bà Hòa được bạn giới thiệu cho một người giúp việc . Người giúp việc mới là một phụ nữ tên Hạ , tuổi ngoài bốn mươi , trông ưa nhìn, nhanh nhẹn , tháo vát . Gặp bà Hòa , chị Hạ nói luôn quan điểm của mình :
_ Tôi giúp việc cho nhiều gia đình rồi , nói chung mọi người đều đối xử tốt với tôi . Mỗi nhà có những công việc khác nhau và giá cả cũng khác nhau . Thế gia đình nhà chị cần làm những việc gì ?
Bà Hòa ngọt nhạt :
_Nhà tôi có bốn người , toàn là người lớn , không có trẻ nhỏ . Công việc là dọn dẹp ,lau chùi nhà cửa sạch sẽ . Ngày nấu ba bữa cơm , sáng, trưa , tối . Cơm nhà tôi cũng đơn giản , chỉ vài món thôi , quan trọng là nấu ngon.Chị phải đi chợ mua sắm đồ ăn hàng ngày . Chợ cũng gần đây thôi. Công việc chỉ đơn giản vậy thôi .
Chị Hạ sẽ sàng :
_Bà chủ nói vậy thì tôi cũng sẵn sàng . Bà chủ trả lương tôi bao nhiêu một tháng ?
Bà Hòa cười cười :
_Tôi trả cho em lương sáu triệu một tháng cơm nuôi . Em thấy thế nào ?
Chị Hạ đáp :
_Em đồng ý . Nhưng trong hợp đồng nghi rõ công việc của em như vậy . Em không phục vụ riêng cho bất kỳ ai trong nhà . Nếu có yêu cầu phục vụ riêng thì phải trả thêm tiền . Và giờ giấc ăn sáng ,ăn trưa ,ăn tối cũng phải ghi rõ ràng , tránh phiền hà cho đôi bên .
Bà Hòa cười nói :
_ Được rồi . Thỏa thuận như vậy nhé . Để tôi đi soạn hợp đồng . Lương tháng nào trả tháng đấy em nhé.
Đúng như hợp đồng đã ký , Hạ dậy sớm , giặt giũ quần áo , lau dọn nhà cửa . Nấu ăn sáng cho mọi người . Tám giờ sáng chị đi chợ , chẳng hiểu buôn dưa lê dưa chuột ở đâu mà mười giờ mới về đến nhà . Chuẩn bị cơm nước , đúng mười một giờ ba mươi phút là mọi người ngồi bàn ăn cơm , tối thì sâu giờ ba mươi phút . Phải nói thật lòng là chị nấu nướng rất ngon , biết cách chế biến nhiều món ngon hợp khẩu vị của mọi người . Bà Hòa hài lòng lắm .
Một buổi trưa , về đến nhà, gieo người xuống ghế , Thủy lớn giọng :
_ Cô Hạ pha cho tôi cốc nước cam !
Không thấy tiếng trả lời. Một lúc sau, thấy Hạ đi ra , Thủy quát lên :
_Cô làm gì mà tôi bảo pha cho tôi cốc nước cam không phá ?
Chị Hạ đáp :
_Có chân có tay ʇ⚡︎ự đi mà pha . Đấy không phải là việc của tôi .
Thủy điên tiết :
_ Đồ ô sin mà dám lên giọng với tôi à . Có đi pha nước cam cho tôi không thì bước xéo khỏi đây.
Nghe tiếng ầm ĩ , bà Hòa vội chạy từ tгêภ gác xuống :
_ Có việc gì mà ầm ĩ lên thế ?
Thủy được thể lên tiếng kể Ϯộι chị Hạ .
Bà Hòa nghe thủng câu chuyện liền mắng át Thủy :
_ Con không được hỗn . Đây là cô Hạ chứ không phải cái Huệ đâu mà mày cư xử như vậy . Cô Hạ không có trách nhiệm phục vụ riêng cho mày .
Một tối , lúc vào nhà vệ sinh để lau dọn , Hạ thấy bà Hòa gục xuống sàn từ lúc nào . Chị hốt hoảng gọi mọi người , chỉ thấy mình ông Tuấn vội vàng chạy từ tгêภ gác xuống . Ông luống cuống gọi xe cấp cứu đưa bà Hòa vào Ьệпh viện đa khoa tỉnh . Từ phòng cấp cứu ra , bác sĩ thông báo bà Hòa bị tai biến mạch ɱ.á.-ύ пα̃σ, tuy không còn пguγ Һιểм đến tính ๓.ạ.ภ .ﻮ nhưng khả năng đi lại , vận động chân tay là khó . Tôi đang cho chụp cộng hưởng từ . Để xem xét kỹ lưỡng thì mới kết luận chính ҳάc được .