An An mới 8 tuổi nhưng cô bé rất hiểu chuyện, cô còn biết phụ cô giúp việc nấu cơm và làm việc nhà, bây giờ An An đã là con gáι nuôi của một gia đình giàu có nhưng không vì thế mà cô bé kiêu ngạo, cô bé rất ngoan và hiểu chuyện nên bố Nam rất vui lòng.
An An biết phụ cô giúp việc nấu cơm và dọn đồ ăn ra bàn, còn nhỏ tuổi nhưng An An làm việc gì cũng gọn gàng nhanh nhẹn.
-Cô ơi con dọn cơm xong rồi ạ.
-An An giỏi quá , con ra gọi bố mẹ và chị Linh vào ăn cơm nhé.
-Dạ cô.
An An chạy ra phòng khách gọi bố mẹ rồi cô đi lên gác để gọi Linh Linh
-Chị Linh ơi xuống ăn cơm ạ.
Linh Linh đang nằm xem điện thoại thấy An An vào phòng mình cô quát ;
-Con ranh kia ai cho mày bước chân vào phòng tao hả, tao đã bảo mày không được vào phòng tao rồi mà, có gì thì đứng ngoài cửa gọi tao, mày quên nhanh thế hay mày bị пα̃σ rồi hả?
An An vội đi lùi ra ngoài cửa cô ấp úng nói:
-Em quên ạ, lần sau em sẽ không vậy nữa, chị xuống ăn cơm ạ.
Linh Linh đi qua mặt An An rồi bĩu môi nói:
-Cái loại mồ côi không có cha mẹ dạy dỗ.. bảo sao chậm hiểu thế.. mày nên nhớ ở cái nhà này mày chỉ là một đứa mồ côi được ba mẹ tao mang về nuôi.. ở cái nhà này tao là công chúa còn mày chỉ là một con hầu của tao thôi, mày nhớ chưa hả?
An An cúi mặt xuống cô không dám nói câu gì, những lời Linh Linh nói cứ in hằn trong trái tιм một cô bé Ϯộι nghiệp…
Bữa cơm gia đình diễn ra rất vui vẻ, bố Nam gắp đồ ăn cho hai cô con gáι của mình và nói:
-Hai đứa ăn đi .. ăn nhiều nhé.
Mẹ Xuân Lan trước mặt chồng thì vui vẻ với An An
-An An con về đây sống một tuần rồi ,con thấy cuộc sống ở đây thế nào hả con?
-Dạ tốt lắm ạ, con cám ơn ba mẹ nhiều ạ.
Bố Nam xoa đầu An An và khen:
-Con gáι của ba vừa xinh đẹp lại hiểu chuyện nữa.. cám ơn con đã về đây làm con gáι của ba mẹ nhé.
-Dạ vâng ạ.
-Ngoan thế.. con cần gì hay muốn làm gì thì con cứ nói với ba mẹ nhé.
-Dạ.
-Ăn đi lát nữa ba đưa con tới trường, từ mai con bắt đầu đi học tiếp đó.
-Dạ vâng ạ.
Linh Linh thấy ba cứ khen An An thì Linh Linh tức lắm.. cô bé mặt xị xuống nuốt cơm không trôi nổi, Xuân Lan nhìn Linh cô biết Linh Linh đang tức giận cô liền khẽ nắm tay Linh Linh , rồi Xuân Lan dùng ánh mắt để ra hiệu cho Linh không được tỏ thái độ lúc này, có ba Nam ở nhà Linh Linh không được gay gắt với An An.. để tránh bị ba Nam giận.
Linh Linh hiểu ý mẹ, cô bé tức lắm nhưng chỉ biết nuốt cơn tức lại, một cô bé mới 10 tuổi mà đã ích kỷ như vậy rồi, Linh Linh học được thói quen xấu đó là do mẹ của mình, chính Xuân Lan đã khiến con gáι mình có tính ích kỷ , hẹp hòi, hiếu thắng .. những tính xấu đó sẽ ảnh hướng lớn tới cuộc đời của Linh Linh.
Một tháng trôi qua
An An đã quen với cuộc sống mới, cô bé đi học và học rất giỏi, mặc dù ở ngôi trường mới, cô giáo mới, các bạn mới nhưng An An đã theo kịp rất nhanh, cô giáo còn phải công nhận An An học giỏi.
Ở nhà An An rất ngoan, cô biết làm việc nhà phụ giúp cô giúp việc, đi học về là An An sẽ giúp cô giúp việc làm những việc lặt vặt , còn Linh Linh thì trái ngược, Linh Linh đi về nhà là cô bé để cặp ở ghế và nói:
-An An cất cặp cho tao.
-Dạ.
-Cô ơi cháu uống nước cam..
Rồi Linh Linh ngồi ở ghế uống nước cam và xem ti vi.
-Mỏi chân thế nhỉ.. cứ hôm nào tập thể dục là lại mệt mỏi, con An đâu Ϧóþ chân cho tao cái coi.
-Dạ..
An An ngồi Ϧóþ chân cho chị Linh.. cô bé làm việc rất vui vẻ mà không một lời than vãn..
-Bóp nhẹ thôi.. tao đạp vào mặt mày bây giờ đấy..
-Dạ dạ..
-Nhanh rồi Ϧóþ vai tao cái .. mỏi vai thế..
Xuân Lan đi làm về nhìn thấy cảnh An An Ϧóþ vai hầu hạ Linh Linh , cô ta không những không nói gì Linh Linh mà cô ta còn thấy hả hê trong lòng..
Tối hôm đó Xuân Lan mang về một cái bánh kem cô cắt ra làm 3 phần và bảo Linh Linh
-Linh con mang bánh vào phòng cho ba con đi, ba con đang làm việc trong phòng đó.
-Dạ.
Linh bê một miếng bánh đi rồi tгêภ bàn chỉ còn hai miếng .. An An hiểu không có phần của mình nên cô bé đứng dậy và nói:
-Con về phòng học bài đây ạ.
Xuân Lan gật đầu và nhìn An An bằng ánh mắt lạnh lùng vô cảm.. An An đi về phòng học bài, cô bé nghe thấy tiếng chị Linh Linh và mẹ ở bên ngoài
“Bánh kem dâu tây ngon quá mẹ ơi..”
“Hôm nào con muốn ăn thì bảo mẹ, mẹ mua cho nhé”
“Dạ con yêu mẹ nhất”
“Mẹ cũng yêu con nhất tгêภ đời”
Những ngày sau đó An An chỉ được mẹ đối xử công bằng khi có ba Nam ở nhà, còn khi ba Nam vắng nhà thì An An chính là một con hầu của Linh Linh.. kể cả đồ ăn của An An cũng là đồ ăn thừa của Linh Linh..
An An vừa đi học về thì Xuân Lan nói:
-Con đói không An An?
-Nay cô giúp việc về quê nên không có cơm.. con ăn tạm cháo gà nhé.
-Vâng ạ.
-Mẹ để tгêภ bàn ăn đó, con ra đó ăn đi.
-Dạ mẹ, con cám ơn mẹ ạ.
-Ừ.
An An đi về phía bàn ăn.. tгêภ bàn là bát cháo mà Linh Linh ăn bỏ dở.. Linh Linh đã ăn hết phần ϮhịϮ gà rồi, chỉ còn ít cháo đã bị vữa chảy nước ra.. An An vẫn vui vẻ ăn đồ thừa của chị..
Linh Linh ở tгêภ tầng đi xuống thấy An An đang ăn đồ thừa của mình, Linh Linh lại gần và nói
-Ê con kia mày ăn đồ thừa của tao có ngon không?
An An không nói gì.. Linh Linh liền quát:
-Mày bị câm à, tao đang hỏi mày đó?
An An ngập ngừng chưa biết nói sao thì Linh Linh ấn đầu An An xuống bát cháo , Linh Linh nghiến răng nói:
-Mày coi thường tao nên mày không trả lời tao đúng không.. con ranh con .. mày muốn ૮.ɦ.ế.ƭ hả?
An An cuống lên xin lỗi
-Em xin lỗi chị.. em xin lỗi chị ạ…
Linh Linh cầm tóc An An rồi kéo mạnh lên sau đó Linh Linh bê bát cháo và đổ lên đầu An An rồi nói:
-Nếu mày dám kể cho ba nghe chuyện này thì mày sẽ ૮.ɦ.ế.ƭ với tao..mày nghe rõ chưa hả?
Xuân Lan ngồi ở phòng khách cô nghe thấy hết nhưng cô ta không hề đi vào can ngăn, cô ta ngồi bình thản uống trà như không có chuyện gì sảy ra… vẻ mặt cô ta lạnh lùng tàn nhẫn vô cùng.
[..]