Chỉ yêu mình em – Chương 8

Vũ Linh 484

Tác giả : An Yên

Đầu óc rối bù, Khang Viễn cố nhớ lại… Nhưng anh chỉ nhớ được rằng đã gọi rất nhiều ɾượu Whisky và uống, rồi anh nhớ Kiến Khôi đã tỏ tình với Quỳnh Chi. Sau đó, anh không còn nhớ gì cả. Cô gáι nào đã ᴅâпg Һιếп cả đời con gáι cho anh? Khang Viễn chỉ có một cảm giác quen thuộc nhưng không thể nhớ ra ai cả… Biết đã gây ra rắc rối to, Khang Viễn chỉ biết bấm gọi cho một người:

– Khang Viễn! Có chuyện gì sao con?

Khang Viễn im lặng một lúc rồi nói:

– Ba! Con có việc cần ba giúp!

Lúc này, Minh Hoàng đang ở phòng khách đọc báo sau bữa sáng nên Lệ Thủy không biết Khang Viễn đã gọi cho chồng mình. Minh Hoàng sốt sắng:

– Con đang ở đâu?

Khang Viễn nói nhỏ:

– Con đang ở phòng VIP đặc biệt của quán bar.

Minh Hoàng gật đầu:

– Ba sẽ đến ngay!

Vì sợ vợ nghi ngờ lo lắng nên anh nói luôn:

– Lệ Thủy, Khang Viễn có mấy vấn đề kinh doanh cần anh tư vấn. Em ở nhà, anh ra quán cà phê với con một lát nhé!

Lệ Thủy tò mò:

– Nó có rắc rối gì sao? Tại sao con không nói với em nhỉ? Hay nó gặp chuyện gì пguγ Һιểм hả anh? Anh đừng giấu em!

Minh Hoàng vuốt tóc vợ:

– Không, không có gì hết, chỉ là một số góp ý về chiến lược kinh doanh thôi. Em đừng lo, con trai anh luôn bản lĩnh mà.

Lệ Thủy nhìn chồng dò xét, nhưng cô không thấy tia dối trá nào cả:

– Minh Hoàng, hay anh khuyên con về Việt Nam đi, có cả công ty Viễn An hay tập đoàn của anh, nó tha hồ mà trải nghiệm, sao cứ phải sang tận Pháp chứ?

Minh Hoàng gật đầu:

– Từ từ anh khuyên con, tuổi trẻ muốn được phiêu lưu để lấy kinh nghiệm, em đừng lo, anh tin con sẽ biết điểm dừng, anh đi đã kẻo thằng bé đợi.

Lệ Thủy gật đầu:

– Nhưng anh phải hứa không bao giờ được giấu em điều gì!

Minh Hoàng thơm lên trán vợ:

– Em yên tâm, anh không bao giờ dối em điều gì. Ở nhà nghỉ ngơi đi, tối mà phục vụ anh!

Có ông chồng ranh mãnh còn nháy mắt với vợ khiến Lệ Thủy đỏ mặt. Đúng là… lúc này còn đùa được!

Minh Hoàng vuốt tóc vợ âu yếm rồi phóng xe đến quán bar. Vừa thấy Khang Viễn ngồi thất thần, Minh Hoàng vội hỏi:

– Khang Viễn, sao vậy con?

Khang Viễn ngước nhìn người đàn ông trước mặt, trong lòng anh đang rất rối bời:

– Ba, con gây ra chuyện lớn rồi!

Minh Hoàng nhìn con trai đầy lo lắng:

– Có chuyện gì vậy? Con bình tĩnh đi, ba sẽ giúp con!

Khang Viễn kể lại toàn bộ câu chuyện tối qua rồi vò đầu bứt tóc:

– Con không nhớ gì cả ba ạ! Con uống say quá! Cô gáι đó đã trao lần đầu tiên cho con. Nếu đó là một cô gáι ʇ⚡︎ử tế thì con đã làm khổ đời người ta, còn nếu đó một kẻ cơ hội để bước chân vào nhà chúng ta, thì quả là con đã gây ra rắc rối rồi ba ạ!

Minh Hoàng rất hiểu những lo lắng của con. Nhà anh là một gia đình quyền thế, ai cũng biết, chưa tính đến chuỗi cửa hàng của Khang Viễn thì vợ chồng Minh Hoàng cũng có tới một công ty và một tập đoàn lớn. Vì thế, các cô gáι trẻ muốn leo ℓêп gιườпg của Khang Viễn để thay đổi cuộc đời không phải là ít. Khang Viễn lại là một chàng trai điềm đạm, dù trong kinh doanh có tính quyết đoán nhưng của cả bố Tuấn Khang và ba Minh Hoàng nhưng trong đời sống lại rất hiền lành và dễ gần. Nghĩ đến cô gáι tối qua ở cùng Khang Viễn là một kẻ cơ hội thì quả thật là rắc rối. Tuy nhiên, vì không muốn con quá lo lắng nên Minh Hoàng vội nói:

– Khang Viễn, dẫu sao chuyện cũng đã xảy ra rồi. Dù cô gáι ấy có là ai đi chăng nữa thì chúng ta cũng không thay đổi được gì nữa. Chúng ta là những người kinh doanh, bút sa gà ૮.ɦ.ế.ƭ, nhiều khi có những quyết định sai lầm không đổi thay được. Nhưng ba chỉ khuyên con là đừng bao giờ hoảng sợ bởi nó sẽ khiến con tiếp tục sai lầm. Cách duy nhất bây giờ là bình tĩnh và chờ đợi. Biết đâu cô gáι ấy cũng chỉ là vô tình và sẽ không gây khó dễ gì cho chúng ta. Con không hỏi bồi bàn xem sao?

Khang Viễn lắc đầu:

– Con không muốn hỏi ba ạ! Bởi con nhớ chỉ có một bồi bàn bưng ɾượu cho con thì có thể cậu ta đưa con vào phòng VIP, không biết lòi đâu ra một cô gáι nữa không biết. Dù sao con cũng không thể thoát ra khỏi những suy nghĩ sai lầm. Việc này càng ít người biết càng tốt mà ba. Phòng VIP đặc biệt chỉ tiếp khách đặc biệt nên lại không có camera.

Minh Hoàng vỗ vai con:

– Ba hiểu. Nhưng con lo nghĩ có thay đổi được gì không? Chúng ta cần nghĩ tới những điều tốt đẹp, con trai ạ! Dù sao, con cũng không bao giờ đơn ᵭộc, con luôn có ba mẹ và các em bên cạnh!!

Khang Viễn nhìn ba Minh Hoàng, người đàn ông mà anh vô cùng kính phục. Ba luôn điềm tĩnh trong mọi trường hợp. Vì thế, ba đã trở thành bờ vai vững chắc cho mẹ con anh trong mười mấy năm qua. Khang Viễn gật đầu:

– Con hiểu rồi, con cảm ơn ba!

Minh Hoàng cười:

– Ba đã giúp được gì cho con đâu. Với lại, là người một nhà, không nên nhắc đến từ ơn huệ. À, phải rồi, vậy là con vẫn chưa gặp con bé Quỳnh Chi sao?

Khang Viễn lắc đầu:

– Dạ chưa. Tối qua, con đã ở gần cô ấy, nhưng khi nghe Kiến Khôi tỏ tình, con lại say đến nỗi không thể lắng nghe nổi câu trả lời của cô ấy. Giờ lại thêm chuyện tồi tệ này…con nghĩ.. mình không xứng với cô ấy nữa ba ạ!

Minh Hoàng hiểu những gì Khang Viễn nói và nghĩ. Trước đây, khi Lệ Thủy biết anh đã có vợ, Minh Hoàng cũng đã nghĩ anh không còn xứng với cô nữa nhưng vẫn cố chấp theo đuổi. Còn Lệ Thủy, bị Minh Tuấn cưỡng hϊếp nên cũng đã nghĩ không còn có thể đi cùng anh suốt chặng đường. Và họ đã để lỡ nhau tận sáu năm trời đằng đẵng trong dằn vặt, đau khổ, nhớ nhung. Giờ đây, nghe Khang Viễn nói, Minh Hoàng mới nhận ra, cậu con trai đã sa vào lưới tình mất rồi. Minh Hoàng chân thành nhìn Khang Viễn:

– Con rất yêu Quỳnh Chi đúng không?

Khang Viễn gật đầu:

– Con đã chờ từ khi cô bé mười hai tuổi đến nay là bốn năm trời. Những năm ở Pháp, hình ảnh Quỳnh Chi luôn hiện hữu trong con. Nhưng Kiến Khôi là anh em kết nghĩa với con, vả lại, giờ con thế này….

Minh Hoàng vẫn nhìn con bằng ánh mắt chân tình của một người cha:

– Khang Viễn, tình yêu không thể tranh giành, cũng không thể nhượng bộ. Tình yêu là tiếng nói của con tιм mỗi người, chỉ cần hai trái tιм hướng về nhau thì dù qua bao bão giông cũng sẽ về bên nhau. Những người thực sự yêu nhau sẽ trở thành duyên phận của nhau.

Khang Viễn nhìn ba:

– Nhưng nếu lỡ cô gáι tối qua cố tình chen chân vào nhà mình thì sao ba?

Minh Hoàng cười:

– Con không phải lo, những kẻ thích tiền thì ta có thể giải quyết bằng tiền. Còn những kẻ muốn trở thành con dâu nhà này mà con không yêu thì ba cũng có cách khiến người đó im miệng và không gây rắc rối. Còn nếu tình yêu của con đủ chân thành, đủ đong đầy thì ba nghĩ người đưa ra quyết định là trái tιм của con, con hiểu không?

Nói chuyện với ba, lòng Khang Viễn nhẹ nhõm hẳn, anh cười:

– Xem ra con còn phải học ở ba rất nhiều về cách chinh phục phụ nữ.

Minh Hoàng nháy mắt:

– Ba sẵn sàng nhận một đệ ʇ⚡︎ử đẹp trai như con!

Chuyên mục: Cuộc sống

0 ( 0 bình chọn )

Tin liên quan

Tin mới nhất